ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 137

nên miệng vừa nói xong, hai má đã nóng bừng. Gặp gã bạch y công tử này,
coi như nàng xúi quẩy.

Khó khăn lắm mới lột được chiếc áo trắng của hắn, Sắt Sắt nhanh chóng

khoác lên, che đi phần da thịt lộ ra ngoài. Sắt Sắt cảm nhận được hơi ấm cơ
thể hắn, ấm áp mà dễ chịu qua chiếc áo.

“Đêm nay, ta vốn chỉ định mượn bảo bối của các ngươi, dùng xong sẽ

trả lại. Nhưng ngươi đã bắn ta năm mũi tên, ta thấy đám đồ đó coi như để
bù vào việc này đi. Bảo bọn chúng gỡ hết các cơ quan trong phủ ra, bản cô
nương sẽ rời khỏi đây ngay.” Vừa rồi bạch y công tử không hề khách khí
chút nào với nàng, mấy lần đùa cợt khiến nàng xấu hổ thành ra phẫn nộ, có
điều nghĩ lại mình vốn là kẻ đến lấy trộm đồ, cũng chẳng hay ho gì, nên
nàng không để bụng tính toán nữa.

Bạch y công tử rất biết điều, liền hạ lệnh cho bọn thị vệ gỡ bỏ các cơ

quan cạm bẫy ra.

Sắt Sắt cứ thế uy hiếp bạch y công tử mà đi ra từ cửa chính của Tuyền

Cơ Phủ. Ra ngoài phủ rồi, không còn những cơ quan quái dị kia nữa, nàng
đã được an toàn. Sắt Sắt liền vứt bạch y công tử lại trên phố, khoác áo
ngoài của hắn, nhảy lên tường cao thi triển khinh công, bay đi mất. Những
thị vệ đi theo sau thấy thế đang muốn đuổi theo, thì bạch y công tử xua tay,
nói: “Khinh công của cô ta rất giỏi, các ngươi không đuổi kịp đâu.”

Hắn cười mỉm rồi đứng dậy, phủi lớp bụi đất dính trên người. Huyệt đạo

của hắn sớm đã được giải khai, vừa rồi chẳng qua chỉ là phối hợp diễn kịch
với Sắt Sắt mà thôi.

“Lầu chủ, sao lại để cô ta đi dễ dàng thế?” Huyền y công tử khoanh tay

trước ngực hỏi.

Bạch y công tử quay đầu cười đáp: “Sao hả, Phụng Miên, đừng nói là

ngươi đã mê nữ tặc đó rồi nhé? Chẳng qua mới chỉ sờ một cái, ngươi đã hốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.