ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 168

“Lui ra!” Sắt Sắt mở miệng, thanh âm cực kỳ lạnh, hàn ý như sông băng

sắp phá sập con đê.

Cô gái đó không ngờ Sắt Sắt lại có khí phách như thế, sợ quá, rụt lại

phía sau trong vô thức.

“Phu nhân, đàn của người… đàn của người bị vỡ rồi!” Tiểu a hoàn đi

theo cô ta hét lên đầy tức giận.

Cô gái kia nghe vậy, ánh mắt vằn lên, nghiến răng nói: “Ngươi là con

tiện nhân ở đâu ra, đã thế còn dám làm hỏng đàn của ta, mau đền lại cho
ta.” Nói rồi liền giơ chân nhằm vào chiếc hộp đựng tro của Mẫu thân Sắt
Sắt đá mạnh đi.

Bỗng một bóng người vọt qua trước mặt, Tử Mê từ phía sau đã phi thân

lại, cô gái kia loạng choạng, bị một luồng kình lực rất mạnh đẩy ngã sõng
xoài trên đất.

“Tiểu thư, cô không sao chứ!” Tử Mê khom lưng cúi người nhặt hộp

đựng tro cốt lên.

Sắt Sắt không nói gì, nhẹ phủi những hạt bụi nhỏ trên chiếc hộp đi, rồi

ôm chặt nó vào lòng, chầm chậm đứng lên. Ánh mắt nàng không chút thần
khí hướng về phía cô gái đang ngã sõng xoài dưới đất kia rồi lặng lẽ quay
người bỏ đi.

Nhưng cô gái đó không chịu buông tha, bò dưới đất đứng lên, xông về

phía Sắt Sắt.

Sắt Sắt cười lạnh né qua một bên, bị vồ hụt, cô gái đó nhất thời không

giữ được thăng bằng, liền nhao thẳng xuống hồ. “Ùm” một tiếng, nước lập
tức bắn lên tung tóe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.