ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 176

Lý do mà nàng đưa ra quả đúng đắn! Hắn không có cách nào phản bác.

Ba năm không hầu ngủ, thế mà nàng cũng nghĩ ra được. Có điều, cho dù

hắn không có hứng thú gì với nàng, nhưng làm sao có thể đẻ bị kém thế
trước nàng được? Đôi mắt đen của hắn hơi nheo lại, mắt phượng dài và hẹp
ánh lên tia nhìn xảo quyệt.

“Bản vương tôn trọng lòng hiếu thảo của nàng, đêm nay có thể miễn

hầu ngủ. Nhưng thân làm phi tử của Bản vương, đương nhiên phải làm cho
Bản vương hài lòng. Không dùng thân mình, có thể dùng cách khác. Nghe
nói nàng là tài nữ đế đô, ngày mười bốn này là sinh nhật Vương phi, trên
yến tiệc, ta muốn xem nàng dùng tài nghệ gì khiến Bản vương vui lòng.
Nếu không thì đừng trách Bản vương không tôn trọng lòng – hiếu – thảo
của nàng!” Hắn nhướng mày, cười tự đắc.

Nàng chẳng phải là tài nữ chốn kinh kỳ sao? Trước đây hắn không tin

nàng có tài hoa gì. Nhưng giờ hắn đã tin vài phần. Hơn nữa, còn rất mong
chờ thưởng thức.

Sắt Sắt không ngờ, đường đường là một Vương gia, cũng có lúc vô lại

như thế.

Cuối cùng nàng cũng ý thức được, trên phương diện này, nàng đấu

không lại hắn.

“Sao hả? Không dám ư? Lẽ nào danh hiệu tài nữ chốn kinh kỳ chỉ là

hữu danh vô thực? Nếu đã thế, chi bằng đêm nay hầu ta ngủ đi!” Hắn nói,
trên môi nụ cười thoắt ẩn thoắt hiện.

Sắt Sắt ngẩng đầu, hàng mi dài cong vút, cười lạnh đáp” “Nhất ngôn

cửu đỉnh.” Nói rồi, nàng quay người ưu nhã rời đi.

Giữa những khóm hoa muôn tía ngàn hồng, bóng nàng càng lúc càng

xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.