ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 187

Hắn dám phẫn nộ ư? Người phẫn nộ lẽ ra phải là nàng mới đúng?!

Trên núi Hương Diểu, ngoài việc hắn ghét bỏ trốn tránh đôi môi nàng,

dường như hắn đã hôn hết cả cổ và ngực nàng. Nghĩ lại từng dấu hôn hắn
lưu lại trên người mình, nghĩ tới việc hắn để nàng lõa lồ trước mặt người
khác, Sắt Sắt không khỏi tức giận vô cùng. Giả như Phong Noãn không biết
Giang Sắt Sắt là nàng, lúc đối diện, nàng còn có thể giả vờ như chưa từng
xảy ra chuyện gì. Nhưng bây giờ, thân phận đã bại lộ, một cảm giác tức
giận và bối rối tràn ngập giữa hai người. Nhất là ánh mắt Phong Noãn nhìn
thẳng vào nàng lúc này, ánh nhìn rực lửa khiến Sắt Sắt càng thêm xấu hổ và
tức giận tột cùng.

“Xin lỗi, Hách Liên Hoàng tử, ta phải về rồi, xin ngài tránh ra!” Sắt Sắt

khẽ mở miệng, ánh mắt lạnh lùng nhìn vầng trăng sáng trên cao.

“Công tử, ta…” Đôi mắt chim ưng của Phong Noãn lóe lên một tia đau

đớn, sâu đến mức khiến người ta cảm thấy nhói lòng. Hắn đột nhiên bước
tới ôm chặt lấy Sắt Sắt, giọng nói tràn ngập sự tức giận: “Vì sao nàng
không nói sớm cho ta biết nàng là người đó, nàng có biết, ta suýt chút
nữa…”

Những chữ đằng sau, hắn không dám nói ra, hắn sẽ nói suýt chút nữa đã

làm nhục nàng ư? Xem ra không giống vậy, vì thần sắc trong mắt hắn
không chỉ đơn giản là hối hận, Sắt Sắt đang định hỏi tiếp, liền thấy Y
Doanh Hương nhẹ nhàng bước tới.

“Nhị Hoàng tử, sao huynh lại ở đây, Hương Hương tìm huynh mãi!”

Dưới trời khuya, nụ cười của nàng ta kiều diễm mà rực rỡ, trong đôi mắt
trong veo ánh lên tia nhìn lấp lánh khiến người khác phải động lòng.

“Giang tỷ tỷ cũng ở đây sao? Giang tỷ tỷ, vừa rồi điệu múa của tỷ tỷ

thật là tuyệt mỹ, Doanh Hương xem mà hoa cả mắt. Tỷ có thể dùng đĩa sứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.