ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 215

“Được!” Sắt Sắt ngước mắt, trong bóng tối, đôi mắt đó trong trẻo đến

mức không nhìn thấy một tia u ám này.

Hắn đứng dậy rồi bỏ đi không chút lưu luyến, tiếng rèm thủy tinh vang

lên, như tiếng ngọc vỡ cũng đồng thời làm tan nát trái tim Sắt Sắt.

“Cảm ơn huynh!” Sắt Sắt khẽ nói, thanh âm hàm tiếu không một gợn

sóng, từng câu từng chữ đều nói rất rõ ràng.

Bóng Minh Xuân Thủy rõ ràng khựng lại, đứng lặng ở đó một lát rồi

mới vội vã bỏ đi, ống tay áo nhẹ nhàng bay bổng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.