ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 222

vô duyên vô cớ bị cướp mắt? Nếu đã vậy, vì sao còn đối xử với nàng như
thế? Nàng cười lạnh, cố tình bước chậm lại, từng bước từng bước giày vò
trái tim Y Doanh Hương.

“Đừng, đừng, đừng, ta cầu xin ngươi, đừng làm hại ta, ta vẫn còn trong

trắng, đêm đầu tiên của ta phải dành cho người mà ta yêu thương. Ta cầu
xin ngươi, đừng làm thế. Ngươi muốn cái gì ta cũng có thể cho ngươi, vàng
bạc châu báu, người thích gì cứ lấy.” Y Doanh Hương vừa khóc vừa đưa
tay lần lượt gỡ hết châu ngọc phỉ thúy trên đầu xuống, nâng cao trong hai
tay đưa tới trước mặt Sắt Sắt.

Đêm đầu tiên của cô ta phải dành cho người mà cô ta yêu!

Sắt Sắt chỉ cảm thấy lời nói đó như một vốc muối xát thẳng vào vết

thương trong lòng nàng. Lẽ nào đêm đầu tiên của nàng lại không phải dành
cho người mà nàng yêu thương? Sự trinh trắng của Y Doanh Hương là đóa
tuyết liên cao quý nở trên đỉnh núi, lẽ nào sự trinh bạch của Giang Sắt Sắt
nàng lại là hoa dại nở trong bùn nhơ, để mặc cho ai cũng có thể tới vày vò
ư?

Chờ đã! Đêm đầu tiên của cô ta?!

Sắt Sắt cau mày, Y Doanh Hương mà vẫn còn đêm đầu tiên sao? Dạ Vô

Yên sủng ái cô ta như thế, sao cô ta có thể vẫn còn đêm đầu tiên?

Trong mắt Sắt Sắt ánh lên một tia nhìn lạnh lẽo, khóe miệng nhếch lên

thành một nụ cười đầy tà khí rồi vung tay hất tung hết trang sức vàng bạc
trong tay Y Doanh Hương. Cô ta cho rằng trinh tiết có thể dùng trang sức
vàng bạc mua được ư?

Sắt Sắt lấy cành hoa trong tay nâng cằm Y Doanh Hương lên, nhìn

thẳng vào nàng ta đầy uy hiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.