ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 224

“Vương phi, cô cho rằng ta sẽ tin những lời nói tầm bậy của cô ư? Một

mỹ nhân quốc sắc thiên hương như cô, Tuyền Vương liệu có không thích
được không?” Sắt Sắt lạnh lùng nói, giơ ngón tay vặt từng cánh từng cánh
của đóa hồng trên tay xuống.

Y Doanh Hương nhìn từng cánh hoa hồng đỏ thẫm rơi xuống trước mắt,

sắc mặt càng trở nên trắng bệch, thanh âm hoàn toàn run rẩy: “Đúng là ta
cũng không đến nỗi nào, nhưng ý trung nhân của Vương gia còn đẹp hơn ta
rất nhiều. Tỷ ấy đẹp như tiên nữ giáng trần vậy!”

“Tiên nữ? Cô ta là ai?” Sắt Sắt lạnh giọng, ngón tay ngọc ngà run lên,

cành hoa trong tay vì thế cũng khẽ rung động.

“Tỷ ấy là… vì sao ngươi lại hỏi chuyện này chứ, lẽ nào tên dâm tặc như

ngươi muốn tìm tỷ ấy hay sao?” Y Doanh Hương mở to hai mắt, nỗi hoảng
sợ trong đôi mắt đẹp qua đi, nàng ta run rẩy nói: “Cho dù ngươi có giết ta,
hay thậm chí có hủy hoại trinh tiết của ta, ta cũng sẽ không nói ra, ta sẽ
không để tên dâm tặc như ngươi biết tỷ ấy là ai đâu!”

Vừa rồi khuôn mặt Y Doanh Hương còn kinh hoàng sợ hãi đến muốn

chết, ấy vậy mà khi nhắc đến ý trung nhân của Tuyền Vương, trong nháy
mắt nàng ta đã trở nên kiên cường, chỉ vì muốn bảo vệ người đó? Cô gái ấy
rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại có ma lực lớn đến nhường vậy?

Sắt Sắt nheo mắt cười lạnh, vì cô gái đó mà nàng ta không sợ chết nữa

hay sao? Nếu đã vậy, vì sao còn hạ mị dược cho nàng? Lẽ nào không sợ Dạ
Vô Yên giải mị dược cho nàng, hay là muốn người đàn ông khác làm việc
đó, rồi để Dạ Vô Yên bắt quả tang, như vậy sẽ dễ dàng đuổi nàng ra khỏi
phủ?

“Ồ?” Sắt Sắt nhướng máy: “Nhưng ta cũng không còn hứng thú muốn

biết cô ta là ai, chỉ có hứng thú với tiểu mỹ nhân là cô thôi. Có điều, nếu cô
vẫn còn là con gà mờ, ta cũng thấy vô vị lắm. Dẫu sao ta cũng không mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.