ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 226

Bên ngoài có tiếng thị vệ chạy tới, có người ở ngoài cửa cất tiếng hỏi

vọng vào: “Vương phi, có chuyện gì vậy?”

Sắt Sắt lạnh lùng lườm nàng ta, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh giá.

“Không có gì, ta gặp ác mộng thôi, không có gì đâu. Các người lui ra

hết đi!” Y Doanh Hương thoáng chần chừ, cuối cùng cũng lên tiếng. Tuy
tình cảnh bây giờ cũng đủ làm nàng ta xấu hổ tức giận lắm rồi, nhưng nếu
bị mấy thị vệ đó nhìn thấy, nàng ta sẽ còn đau khổ hơn là chết.

Tiếng bước chân dần xa, Sắt Sắt biết không thể hỏi thêm được gì nữa,

làm nhục nàng ta thế cũng đủ rồi, ngón tay liền búng ra, một cánh hoa bay
tới, lập tức phong bế huyệt đạo của Y Doanh Hương.

Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng lướt qua thân thể thon thả trắng trẻo của Y

Doanh Hương, đôi môi hồng khẽ nhếch: “Tiểu mỹ nhân, thân hình cũng
được lắm, hay là ta phá lệ một lần, chơi con gà non một chút, ngươi thấy
sao?!” Dứt lời nàng đột nhiên cúi người, áp sát lại gần cơ thể Y Doanh
Hương, khóe miệng nhếch lên nụ cười gian manh tà ác.

Y Doanh Hương thấy thế sợ đến mức hai mắt long lanh, nước mắt đã rơi

lã chã, có điều huyệt đạo đã bị phong bế, không nói được một lời.

Sắt Sắt chớp mắt, cười lạnh nói: “Có điều, ta quả thực không muốn

chạm vào người những đứa con gái ác độc.”

Nàng cười lạnh, đẩy cửa sổ rồi bay đi nhẹ như cánh bướm.

Sáng sớm hôm đó, không khí trong Tuyền Vương Phủ rõ ràng khác với

mọi ngày.

Chưa tới canh năm, Tuyền Vương đã đột nhiên truyền lệnh, bắt tất cả

các gia đinh không phải trực đêm trong phủ tới thao trường luyện võ với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.