ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 227

hắn. Đáng thương cho những gia đinh khó khăn lắm mới đến lượt nghỉ, một
đêm ngủ ngon thế là đi tong.

Nhưng những gia đinh này vốn đều là quân Ngân Dực đã theo Dạ Vô

Yên chinh chiến ở biên quan. Thế nên họ sớm đã quen với việc dậy sớm
thao luyện, đương nhiên cũng chẳng oán trách gì. Tốc độ của họ nhanh như
chớp giật, mau chóng tới thao trường, xếp thành đội ngũ chỉnh tề.

Vốn cho rằng chỉ có Kim Tổng quản với bọn họ tới thao trường, không

ngờ đích thân Dạ Vô Yên cũng tới.

Dạ Vô Yên mặc chiếc áo bào màu tím đỏ, tuy không mặc khôi giáp,

nhưng vương khí và bá khí sắc bén toát ra từ hắn khiến bọn họ chớp mắt
tưởng như đã quay trở về với chiến trường bốn bề khói lửa khi xưa.

Sau khi về kinh, Vương gia vẫn luôn ôn nhu nho nhã, khí thế mạnh mẽ

ghê gớm như lần này đã rất lâu rồi bọn họ chưa được thấy lại. Chỉ trong
chớp mắt, những gia đinh này đều cảm thấy cực kỳ phấn chấn.

“Chẳng phải các người luôn muốn đấu với Bản vương sao, hôm nay cho

các ngươi một cơ hội, tất cả lên đi!” Dạ Vô Yên khẽ nheo đôi mắt phượng,
trong đáy mắt ẩn một tia nhìn âm hiểm.

Đám gia đinh nhìn trộm nhau, hôm nay Vương gia bị ai chọc giận

chăng? Trước đây ở biên quan, tuy thường tập luyện cùng bọn họ, nhưng
chưa bao giờ cho bọn họ có cơ hội được đọ sức với người.

Hôm nay sao vậy? Vừa ra thao trường đã muốn đọ sức với bọn họ

ngay? Ai cũng đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Kim Tổng quản đang
đứng cạnh Dạ Vô Yên. Kim Tổng quản vốn không phải là một nhân vật
đơn giản, đừng tưởng ông ta mang vẻ mặt hiền từ mà tự mãn xem thường,
ông ta chính là quân sư của cánh quân Ngân Dực, không chỉ đầy bụng kế
sách, thao lược mà võ nghệ cũng vào hàng tuyệt đỉnh. Đôi tay ông ta trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.