ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 233

Sắt Sắt khẽ chau mày, bỏ chén trà trong tay xuống, nước trà khẽ sóng

sánh, tạo nên những vòng gợn nhỏ.

“Tử Mê, Thanh Mai, mau theo ta ra ngoài!” Sắt Sắt đứng lên, nói.

Tử Mê chau mày lo lắng nhìn Sắt Sắt. Trong khi Thanh Mai nghe vậy,

vô cùng hào hứng, vội vàng chạy ra theo. Chủ tớ ba người nhằm hướng
Vân Túy Viện đi tới. Giàn hoa hồng trong Vân Túy Viện đang chen nhau
đua nở. Trên mặt đất phủ đầy một lớp cánh hoa, giống như phủ một tấm
thảm màu đỏ vô cùng rực rỡ.

“Tiểu thư, chúng em có cần vào không?” Thanh Mai hỏi.

“Chờ một lát xem sao đã.” Sắt Sắt dẫn theo Tử Mê và Thanh Mai, đi về

phía hồ bên kia. Lúc này trong Vân Túy Viện rất yên tĩnh, rõ ràng mọi việc
vẫn chưa đến mức không thể xử lý được. Nếu như Dạ Vô Yên và Phong
Noãn đánh nhau thật, lúc đó nàng vào cũng chưa muộn.

Nàng đứng bên bờ hồ, lặng ngắm những bông sen trắng tinh khiết như

ngọc, ngắm đàn cá tung tăng bơi lội và từng làn sóng gợn lăn tăn lấp lánh.
Chờ một lát, không thấy trong Vân Túy Viện có động tĩnh gì, Sắt Sắt mới
khẽ thở nhẹ ra một hơi, có thể sự việc đã được giải quyết xong rồi. Đang
định bỏ đi, nàng liền thấy tên thị vệ đứng gác cửa chạy về phía họ.

“Giang Thứ phi, xin dừng bước, Vương gia mời người vào trong.” Tên

thị vệ đó trầm giọng nói.

Sắt Sắt bỗng khựng lại, không ngờ Dạ Vô Yên đã phát hiện ra việc nàng

tới đây, còn cho mời nàng vào nữa. Nghe nói, vừa rồi đám thị thiếp đều bị
hắn mắng đuổi đi hết, vì sao chỉ mình nàng được vào?

Sắt Sắt nghi hoặc, lẽ nào có những chuyện cuối cùng vẫn phải giải quyết

sao? Đôi mắt trong trẻo của nàng khẽ nheo lại, khóe môi nhếch lên. Nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.