ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 250

Dạ Vô Yên đứng bên bàn, trong tay cầm cây bút lông sói, hình như hắn

đang viết chữ. Bên cạnh hắn, một thị nữ áo xanh đang đứng mài mực, một
thị nữ áo đỏ đang đứng quạt cho hắn.

“Thiếp xin tham kiến Vương gia!” Sắt Sắt nói rồi chậm rãi hành lễ.

“Ừ!” Dạ Vô Yên chẳng thèm ngẩng đầu lên, chỉ “ừ” một tiếng nhạt

nhẽo, thanh âm không thể nghe ra chút tình cảm nào trong giọng nói của
hắn.

Sắt Sắt khẽ nhướng đôi lông mày thanh tú lên, đi tới bên hắn. Chỉ thấy

tay hắn cầm cây bút lông sói, đang phóng bút trên tờ giấy tuyên trước mặt.

Sắt Sắt cúi mắt nhìn, thấy trên bàn đang phủ một tấm giấy tuyên Cô

Điền[1] thượng hảo, hắn cầm bút đưa xuống, hạ bút lúc nhẹ lúc mạnh, lúc
chậm lúc nhanh, lúc thì khẽ điểm, lúc lại đậm tô.

[1] Giấy tuyên Cô Điền là lọai giấy được sản xuất tại trấn Cô Điền,

thuộc phía Đông huyện Liên Thành, Trung Quốc. Giấy Cô Điền đã có hơn
200 năm lịch sự. Giấy có độ sáng như ngọc bích, rất bền dai, hấp thụ mực
tốt, rất được các họa sỹ và các nhà thư pháp yêu thích.

Hắn lúc đó, thần tình hết sức ôn hòa bình tĩnh, ánh mắt cao nhã mà dịu

dàng, dường như cả trái tim đều trải vào mực và giấy trước mặt. Bất luận
nàng có nói gì, e rằng hắn đều không chú ý.

Sắt Sắt liền im lặng, ánh mắt nhìn theo ống tay áo đang vung lên như

rồng bay phượng múa của hắn.

Từng giọt mực điểm xuống, mùi mực thơm nhẹ, nét mực chỗ đậm chỗ

nhạt dần hiện ra một đóa sen.

Không phải hắn đang viết chữ, mà là đang vẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.