ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 251

Hồi lâu, hắn dùng bút mực khẽ điểm, rồi gác bút, ngưng thần ngắm kiệt

tác của mình.

Mực còn ướt đẫm, một thân cây như hoa sen mà không phải sen hiện

lên trên trang giấy. Hoa đó giống sen, nhưng lá lại không giống. Sen mọc
trong nước, nhưng hoa này lại mọc trên đỉnh núi tuyết trắng. Nhìn vào bức
họa, có thể dễ dàng thấy đóa hoa này yêu kiều tuyệt mỹ, cực kỳ có cốt
cách.

Sắt Sắt khẽ chau mày, trong đầu vụt hiện lên mấy chữ - Thiên Sơn tuyết

liên.

Thiên Sơn tuyết liên là một loại dược thảo, không phải là hoa để ngắm.

Không biết vì sao Dạ Vô Yên lại vẽ cây tuyết liên này.

Có điều, hiển nhiên là Dạ Vô Yên vô cùng yêu quý tuyết liên trong bức

tranh của mình. Hắn giơ ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve đóa tuyết liên từ trên
xuống dưới, dường như muốn chạm vào, lại sợ khi ngón tay vừa chạm tới,
sẽ hủy hoại hết phong vận của đóa tuyết liên này. Lúc đó, thần tình của hắn
vô cùng chăm chú, sự dịu dàng trong đôi mắt phượng sao thâm trầm đến
thế, thật dễ khiến người ta phải đắm chìm vào đó.

Lẽ nào đã từng có một đóa tuyết liên cứu mạng hắn sao? Trong lòng Sắt

Sắt thầm trào lộng.

“Vương gia, đóa tuyết liên đó đúng là tuyệt mỹ.” Một thị nữ bên cạnh

khẽ đưa lời tán dương.

“Cái đẹp còn phải xếp sau nó đấy. Tuyết liên còn có tên khác là tuyết hà

hoa, vì đó là kỳ hoa nở trên đỉnh núi tuyết, có thể ngạo tuyết đấu sương,
ngoài ra nó còn là một loại thuốc vô cùng quý giá. Bản vương thích nhất là
phẩm cách ngạo tuyết đấu sương đó.” Dạ Vô Yên trầm giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.