ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 253

Hắn quay đầu, đôi mắt đen thăm thẳm nhìn thẳng vào Sắt Sắt.

“Cô thèm được ra ngoài đến thế sao!?” Hắn nheo mắt, đôi môi khẽ

nhếch lên hiện ra một tia tức giận, lạnh lẽo đến đáng sợ.

Sắt Sắt tự trào lộng mình, cười đáp: “Lẽ nào sau việc trúng mị dược,

Vương gia còn hy vọng giữ thiếp ở trong phủ, không sợ còn có lần sau ư?”

“Câm mồm!” Sắc mặt Dạ Vô Yên bỗng dưng xám xịt, trong đôi mắt sâu

thẳm, cơn giận đã đùng đùng bốc lên.

“Giang Sắt Sắt, cô có biết liêm sỉ là gì không? Nhưng lời như thế mà cô

cũng nói ra được?” Thanh âm giận dữ của Dạ Vô Yên giống như những
phiến băng sắc nhọn vụt qua người Sắt Sắt.

“Việc cũng đã làm rồi, còn sợ nói ra sao? Nếu Giang Sắt Sắt này trong

mắt Vương gia xưa nay vẫn luôn là một con đàn bà vô liêm sỉ thì xin
Vương gia hãy thả cái đồ vô liêm sỉ như thiếp ra đi.” Sắt Sắt vẫn cười nhạt
nói.

Dạ Vô Yên nhìn nụ cười nhạt trên khuôn mặt Sắt Sắt, trong lòng đột

nhiên chần chừ, nàng rời xa hắn mà vui vẻ đến thế sao?

“Cô còn cười được à?!” Hắn đột nhiên cúi người, những ngón tay thon

dài nắm lấy cằm nàng.

Ngón tay hắn khẽ dùng lực, một cơn đau đớn ập tới, Sắt Sắt nghiến

răng, trong ánh mắt trong trẻo không hề lộ một tia sợ hãi.

Cuối cùng hắn cũng tức giận, hắn vẫn quan tâm tới nàng ư? Sắt Sắt

chẳng hơi đâu tự làm kẻ đa tình như thế, chẳng qua lòng tự ái đàn ông của
hắn bị tổn thương mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.