ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 255

“Được, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy. Đến lúc đó Vương gia đừng

có nuốt lời!” Sắt Sắt lạnh lùng đáp, khi đôi mắt trong veo chuyển động, ánh
mắt nàng cực kỳ lạnh lẽo, cực kỳ kiên cường.

Vào khoảnh khắc đó, Dạ Vô Yên cũng bị nàng làm cho chấn động.

Sắt Sắt bắt đầu chuẩn bị cho việc xuất phủ của mình, trước tiên đưa

Thanh Mai và Tử Mê ra khỏi phủ, sau đó nàng bèn bắt đầu chờ cơ hội.
Cuối cùng, vào một đêm Dạ Vô Yên tiến cung gặp Thái hậu, Sắt Sắt liền
bắt đầu hành động.

Nàng lợi dụng ưu thế về khinh công của mình, tránh được hết đám thị

vệ trong phủ rồi đến thẳng rừng trúc ở hậu hoa viên.

Hôm nay nàng nhất định phải phá trận.

Khu rừng này chiếm một khoảnh đất rất rộng, nếu có thể, từ phía trên

rừng trúc vận khinh công nhảy qua là có thể tránh khỏi trận pháp. Nhưng
Sắt Sắt quan sát một lượt, chợt nhận ra nàng không thể chỉ nhảy một lần là
thoát ra ngoài được, xem ra nàng cần phải có chỗ dừng chân lấy hơi. Vì thế,
chắc chắn vẫn phải dẫm lên cành trúc. Trên cành trúc nhất định có cơ quan,
nếu vậy nàng sẽ bị ám vệ phát hiện, cung tiễn sẽ nhắm thẳng vào nàng,
nàng chết là cái chắc.

Vậy, chỉ còn cách xông thẳng vào rừng mới có hy vọng thôi.

Đêm trong rừng trúc tĩnh lặng đến ghê người. Chỉ có ánh trăng lọt qua

khe lá, chiếu xuống đất thứ ánh sáng dịu êm.

Sắt Sắt cẩn thận dịch chuyển thân mình, từng bước đều vô cùng cẩn

trọng, không dám làm bừa.

Trận pháp trong rừng trúc và trận pháp trong Tuyền Cơ Phủ rõ ràng rất

khác nhau. Nàng có cảm giác dưới chân mỗi bước đi đều là cạm bẫy, nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.