ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 295

Nhận ra điều này khiến hắn vô cùng phẫn nộ, thậm chí hắn còn thấy

trống rỗng và tuyệt vọng hơn nữa.

Hắn đã nhìn lầm nàng!

Bàn tay to lớn của hắn khẽ vuốt lên đỉnh đầu nàng, thấp giọng nói:

“Giang Sắt Sắt, cô xứng đáng phải gánh chịu hậu quả ngày hôm nay, cô
không thể oán trách ai được.”

Hắn đột ngột vận công, Sắt Sắt chỉ cảm thấy nội lực trong người như

nước vỡ đê, từng chút một không ngừng tuôn ra từ huyệt bách hội trên đỉnh
đầu.

Hắn không giết nàng, mà chỉ muốn phế bỏ võ công của nàng.

Nhưng sự trừng phạt như thế còn tàn nhẫn hơn việc giết chết nàng. Phế

công lực của nàng, cũng giống như bứt đi bộ lông của con công, hắn muốn
hủy hoại hoàn toàn sự kiêu hãnh trong nàng.

Cơn đau thấu tim nghiến xương ập đến, dần dần nhấn chìm nàng.

Đôi lông mày chau sít lại, nàng đau đến mức không thể thở được.

Nhưng nàng không xin tha, nàng sẽ không bao giờ cầu xin hắn, trong sự
giày vò của cơn đau, nàng mơ hồ nhận ra có những giọt nước mắt long lanh
đang rơi xuống. Sao nàng có thể khóc được, nàng quyết không bao giờ
khóc trước mặt hắn.

Chớp mắt, nàng đột ngột nhận ra, đó không phải là nước mắt của

mình… Nhưng nước mắt ở đâu ra, nàng không muốn nghĩ nữa, vì nàng đã
đau đớn đến mức không nghĩ được gì nữa rồi.

Dạ Vô Yên chớp mắt, chỉ cảm thấy ánh mắt mình trở nên mơ hồ, có thứ

gì đó đang rơi xuống đất, rơi đến mức tan xương nát thịt. Dạ Vô Yên không
thể ngờ rằng, thứ rơi xuống đất, hóa ra lại là nước mắt của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.