ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 319

Vương tử La Cáp nhìn Sắt Sắt, quay đầu nói với Mạc Tầm Hoan: “Mạc

Tầm Hoan, coi như ngươi có phúc, có một tiểu mỹ nhân xinh đẹp thế này
đứng ra bênh vực. Hừ!” Nói rồi hắn dắt theo đám vương tôn quý tộc bỏ đi.

Cuộc tỉ thí đã kết thúc, nhưng Sắt Sắt lại nhanh chóng trở thành một

truyền kỳ của sòng bạc Thịnh Vinh. Trong suốt một quãng thời gian dài sau
đó, mọi người đều không ngừng bàn tán về vị cô nương họ Giang có kỹ
thuật ném tên siêu hạng.

Mọi người giải tán rồi, cả căn phòng bỗng chốc trở nên vô cùng trống

trải.

Mạc Tầm Hoan chưa đi, hắn đang nửa ngồi nửa quỳ dười đất, kiểm tra

cây đàn lại một lượt.

Nam Tinh bất mãn bước tới trước mặt Mạc Tầm Hoan: “Ta nói này, lẽ

ra ngươi nên cảm ơn lão đại nhà ta chứ! Nếu không phải lão đại ra tay, cây
đàn của ngươi bây giờ đã nát như cám rồi”

“Ta có cần cô ấy giúp không?” Mạc Tầm Hoan cười nhạt nói, chẳng có

chút cảm động, thần sắc ung dung coi mọi chuyện vừa rồi như là đương
nhiên vậy.

Nam Tinh nghe thế, không khỏi vô cùng tức giận, lạnh giọng nói:

“Uổng phí cho ngươi cũng mang hình dạng con người, vậy mà chẳng biết
tốt xấu gì cả!”

“Nam Tinh, không được vô lễ.” Sắt Sắt khẽ mắng, thực ra Mạc Tầm

Hoan nói đúng, quả thực hắn không muốn Sắt Sắt cứu mình. Là nàng
không thể cứ tiếp tục thấy hắn bị người khác lăng nhục như thế.

“Công tử đánh dao cầm và Không Hầu đều rất hay, nhưng vì sao phải

đánh cho bọn người thô lỗ kia nghe chứ?” Sắt Sắt cười nhạt hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.