ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 366

“Sẹo trên mặt cô ấy dễ bị người khác nhận ra.” Nhã Tử nhẹ nhàng đáp.

“Tiểu thư, cô nhìn chiếc thuyền lớn phía sau kìa, nó đuổi tới nơi rồi.”

Thanh Mai nhìn chiếc thuyền lớn lúc nãy đã thấy ở bến, nói một cách
ngưỡng mộ.

Chiếc thuyền lớn đó chính là thuyền của đại thương gia trên biển Âu

Dương Cái.

“Thanh Mai, người ta có đuổi theo chúng ta đâu, họ ra biển làm ăn, chỉ

là ngẫu nhiên cùng đường với chúng ta mà thôi.” Sắt Sắt nói.

Sau vùng biển nông, Ngân Giao Hiệu đã ra tới vùng biển lớn. Nơi đây

biển xanh đến ngút tầm mắt.

Hôm nay thời tiết rất đẹp, biển lại phẳng lặng, mặt biển màu lưu li, nhìn

trong xanh không chút vẩn đục. Gió không lớn nhè nhẹ thổi, mặt biển lăn
tăn những gợn sóng lấp lánh. Bầu trời trên biển vô cùng rộng lớn, thi
thoảng có vài chú hải âu bay qua bay lại, phát ra những tiếng kêu vui vẻ
giòn giã. Trên mặt biển thi thoảng lại có những chú cá nhảy vọt lên, vẽ
thành những đường cong đẹp đẽ trong không khí.

Sắt Sắt nhanh chóng bị mê hoặc bởi sự rộng lớn và yên tĩnh của biển cả.

Nhất là lúc về đêm biển lại càng đẹp đến lạ thường.

Màn đêm như tấm lụa đen buông xuống mặt biển, sao trời lấp lánh như

những viên bảo thạch sáng lung linh. Ánh trăng và sao trời cùng trải một
lớp ánh sáng lên mặt biển, màu bạc óng ánh khiến biển đêm màu lam thẫm
như được phủ lên một tấm sa mỏng, mơ hồ phiêu diêu như ở trên tiên giới.

Những tháng ngày trên biển chẳng hề cô đơn, có thể nhìn mây, ngắm

biển, có thể đánh đàn, chơi cờ hoặc bắt cá làm vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.