ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 38

“Xin lỗi, Giang tiểu thư!” Nàng nghe thấy tiếng nói lạnh lùng của

Phong Noãn rành rọt bên tai.

Liền sau đó, chiếc áo ngoài bị loan đao rạch rách bay ra khỏi người

nàng, Phong Noãn thô bạo lột váy áo của nàng.

Hắn cúi xuống, tránh khuôn mặt bự phấn và đôi môi đỏ của Sắt Sắt như

tránh loại rắn rết, cặp môi mỏng đẹp đẽ men từ cổ nàng xuống dưới, say
sưa in từng chiếc hôn khi nồng khi nhạt.

Sắt Sắt nhắm chặt mắt lại, trong lòng đầy xấu hổ và phẫn nộ, nhưng lại

không biết phát tiết vào đâu.

Bên ngoài kiệu vẫn vang lên tiếng giao đấu hỗn loạn, bên trong kiệu lại

im lặng dị thường. Sắt Sắt thậm chí còn nghe thấy cả tiếng nhịp tim mạnh
mẽ của Phong Noãn, nhiệt tình và cuồng loạn. Hiển nhiên, hắn cũng có
phần căng thẳng. Thế nhưng điều đó hoàn toàn chẳng ảnh hưởng gì đến
việc hắn tấn công nàng như công thành chiếm đất, đôi môi hắn lướt qua
lướt lại, dường như muốn vò nát cả tấm thân nàng.

Toàn thân Sắt Sắt không kìm được trở nên run rẩy, vừa xấu hổ vừa phẫn

uất. Một người vốn luôn kiêu ngạo như nàng chưa từng chịu sự lăng nhục
thế này.

Miệng không thể nói được, thân không thể cử động.

Lẽ nào hôm nay không thể rút lui an toàn sao?

Tiếng giao đấu bên ngoài không biết đã dừng lại từ lúc nào, xung quanh

yên lặng đến kì lạ. Rèm kiệu bỗng nhiên bị lật lên, ánh mặt trời liền rọi vào
bên trong.

Sắt Sắt nhanh chóng mở mắt, dưới ánh nắng chói chang, nàng trông

thấy có người mở rèm. Bên ngoài những thị vệ bị thương nằm ngổn ngang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.