ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 491

ở cùng một chỗ. Nghe Tiểu Thoa nói, họ muốn tới Bắc Lỗ Quốc làm ăn.

Lúc này xem ra họ quyết không phải là thương nhân. Ai nấy nhãn quang

đều sắc bén, thân thể khỏe mạnh. Họ vừa tới, liền giao đấu với mấy gã áo
đen muốn bắt nàng. Lúc này, Sắt Sắt mới hiểu ra, những người này là thủ
hạ của Minh Xuân Thủy, ngấm ngầm đi theo bảo vệ họ.

Trăng non lúc này mới mọc, đường cái quan càng trở nên hỗn loạn,

tiếng đao, kiếm va vào nhau không dứt, thỉnh thoảng lại có những vòng
sáng thấp thoáng xuất hiện, đó là do đao kiếm phản chiếu ánh trăng.

Sắt Sắt ngồi trên xe ngựa, Tiểu Thoa và Trụy Tử ngồi hai bên tả hữu

cầm vũ khí bảo vệ nàng. Chỉ cần có người xông lên xe, họ sẽ bị hai người
đánh bại.

“Các ngươi không cần bảo vệ ta đâu, xem ra Vân Khinh Cuồng không

phải là đối thủ của kẻ kia, các ngươi mau đi giúp hắn đi.” Sắt Sắt thấp
giọng nói.

“Không được, vết thương của Giang cô nương chưa lành, nhất định

không được vận nội công, nếu không vết thương nhất định lại nứt ra.” Tiểu
Thoa chau mày, sợ Sắt Sắt sẽ ra tay.

Sắt Sắt không định khoanh tay đứng nhìn, đám người này tới là vì nàng,

nàng không thể để Vân Khinh Cuồng, Tiểu Thoa và Trụy Tử vô cớ mất
mạng. Nàng khom lưng, đang muốn xuống xe, bỗng thấy trên đỉnh đầu có
tiếng lách cách, mui xe ngựa đã bị lưỡi đao sắc nhọn chặt vỡ tan.

Nam tử áo đen như chim ưng từ trên bầu trời cao lao xuống, mái tóc đen

ngông cuồng ngạo nghễ buông nhẹ phía sao tung bay. Sắt Sắt kinh ngạc,
tay vừa nắm lấy chuôi đao trên lưng, liền nghe thấy hắn thấp giọng nói:
“Húc nhật hòa phong, noãn ý di nhân” [2]

[2] Nắng ấm gió nhẹ khiến người ta ấm áp, vui sướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.