ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 510

“Tuyền Vương, ta nghĩ ta đi đâu chắc không cần phải có sự đồng ý của

ngài chứ?” Sắt Sắt cười nhạt.

Dạ Vô Yên khẽ chau mày, trên khuôn mặt tuấn tú là sự lạnh lùng không

nhìn ra cảm xúc. Binh tướng của hắn thấy Vân Khinh Cuồng đưa Sắt Sắt
đi, liền giục ngựa nhanh chóng bao vây lại.

Vân Khinh Cuồng nhìn hình hình trước mắt, đột nhiên kinh hãi kêu lên,

giống như nhớ ra chuyện gì, liền quay lại gào lên với Phong Noãn: “Suyt
nữa thì ta quên, năm ngày sau là Đại hội Tế trời của Bắc Lỗ Quốc các
người đúng không? Nghe nói vị nữ Tế Tư đó xinh đẹp nghiêng nước
nghiêng thành, không biết đã làm đắm đuối biết bao chàng trai trên thảo
nguyên. Ta thực muốn đi xem quá!”

Câu nói này của hắn có vẻ rất kỳ cục, dường như chẳng liên quan gì đến

chuyện trước mắt. Nhưng ngay lập tức có hiệu quả.

Thân hình Dạ Vô Yên bỗng khựng lại, trông đôi mắt đen không một

gợn sóng dường như chỉ trong khoảnh khắc gió mây đều tụ lại. Hắn ngồi
trên ngựa, đắn đo một lát, bỗng vẫy tay. Đám binh tướng vốn đang bao vây
quanh họ phút chốc liền lui ra hết.

Vân Khinh Cuồng nở nụ cười xấu xa. Xem ra hắn đã đạt được mục

đích, đang muốn dong ngựa bỏ đi.

Y Doanh Hương đột nhiên cười khúc khích: “Ngươi nói không sai, vị

Tế Tư đó là tỷ tỷ của ta, tỷ ấy không biết còn đẹp hơn lời đồn của các ngươi
bao nhiêu lần. Ta khuyên ngươi đừng nên đi gặp tỷ ấy thì hơn, nếu không
trái tim và hồn phách ngươi sẽ bị mê hoặc đó. Tỷ ấy là Phi Âu Na trên thảo
nguyên của chúng ta, dung mạo của tỷ ấy, đóa hoa mới nở nhìn thấy cũng
phải héo tàn. Ánh trăng trong treo nhìn thấy cũng phải xấu hổ mà trốn vào
đám mây. Vẻ đẹp của tỷ ấy, nếu là những loại son phấn tầm thường thì sao
sánh được”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.