ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 552

hiếm có, dung mạo khuynh thành, điệu múa mê hoặc lòng người.

Nhiệt độ trên thảo nguyên chênh lệch khá lớn, ban ngày còn có nắng ấm

chiếu rọi, ban đêm liền có gió lạnh không ngừng thổi tới. Sắt Sắt bỗng cảm
thấy hơi lạnh, liền khoác tấm da sói trắng Phong Noãn tặng lên người, che
bớt đi từng cơn gió lạnh ban đêm.

Vân Khinh Cuồng đi theo Sắt Sắt thấy nàng khoác tấm da sói trắng lên

vai, đôi mắt đen có pha chút chấn động. Một kẻ luôn cười đùa hi ha như
hắn đột nhiên trở lên nghiêm túc, ngay đến khuôn mặt Tiểu Thoa và Trụy
Tử cũng có chút lãnh ý.

“Các ngươi sao lại nhìn ta như vậy?” Sắt Sắt chau mày hỏi, khi thấy thái

độ ba người họ rất không vui.

“Đương nhiên là nhìn tấm da sói trắng của cô rồi.” Trụy Tử lạnh lùng

nói, thanh âm mang chút bất mãn.

“Tấm da sói này làm sao?” Sắt Sắt ngược mắt hỏi, chỉ là tấm da sói, họ

có cần thể hiện cảm xúc đến mức thế không?

“Lẽ nào cô không hiểu tặng tấm da sói này có ý nghĩa gì ư?” Trụy Tử

trừng mắt hỏi.

“Còn ý nghĩa gì à? Chỉ là tấm da sói thôi mà.” Sắt Sắt không hiểu

nhướng mày, trong lòng đột nhiên thầm kinh hãi.

Tiểu Thoa mỉm cười nói “Giang Cô nương không biết thật sao? Trên

thảo nguyên có một phong tục là, tấm da thú đầu tiên mà người đàn ông đó
săn được trong đời sẽ chỉ dành tặng cho ý trung nhân của mình. Nếu cô gái
nhận tấm da thú mà chàng trai dâng tặng, có nghĩa là chấp nhận tấm lòng
chàng, và sẽ không ai còn tặng tấm da khác cho cô gái nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.