ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 577

Y Lãnh Tuyết tới nhanh bên hắn, giơ tay đỡ hắn rồi dịu dàng nói:

“Chàng đừng động đậy”. Quen nghe giọng điệu lạnh lùng cao ngạo của Y
Lãnh Tuyết, lúc này nghe cô ta nói những lời dịu dàng trìu mến như thế,
Sắt Sắt chỉ cảm thấy có chút không quen.

Sắt Sắt không hiểu vì sao Dạ Vô Yên lại tức giận, nhưng nàng cũng

chẳng buồn suy nghĩ thêm. Nàng không thể ở trong trướng này thêm một
khắc nào nữa. Nghĩ vậy Sắt Sắt liền thi lễ cáo lui, nói: “Làm phiền rồi, cáo
từ”.

Nàng vén rèm cửa, bước rất nhanh ra ngoài. Bên ngoài bóng tối đen như

mực, nàng nheo mắt, đi qua phía tên thị vệ vừa rồi.

“Xin hỏi, là ai nói Vương gia đang chờ ta?” Nàng lạnh lùng hỏi.

Tên thị vệ đó nhìn Sắt Sắt một cách kỳ quái rồi trầm giọng nói: “Vừa rồi

Cuồng Y có dặn, lẽ nào không đúng ư?” Lời vừa mới dứt, Sắt Sắt liền quay
đầu bước nhanh về trướng của nàng.

Sắt Sắt đi rất nhanh, không cẩn thận lại động phải vết thương, Sắt Sắt

lúc này mới phát hiện ra mình có gì không ổn, liền dừng lại, ngẩng đầu
nhìn lên trời cao.

Vẫn là vầng trăng trong trẻo ban nãy, nhưng lúc này, dường như nó

không còn tinh khiết như ngọc nữa, từng vần mây vây quanh mặt trăng
tròn, như từng tầng vải sa mỏng trùng điệp cho đi sự sáng trong của vầng
trăng. Trên khuôn mặt mỗi người, có phải cũng đều mang tầng tầng lớp lớp
những chiếc mặt nạ vô hình không? Nếu không có những việc xảy ra, có
những người đã gặp, dù làm cách nào nàng cũng không thể hiểu hết được?

Ở Đại hội Tế trời, Vân Khinh Cuồng đẩy nàng lên đài cao, bắt nàng tấu

khúc Quốc phong. Vân Khinh Cuồng và Dạ Vô Yên quan hệ chắc chắn
không tầm thường, điều này lúc ở phủ Tuyền Vương, nàng đã thấy rồi. Hắn
muốn nàng giúp Dạ Vô Yên, nàng có thể giải thích được. Nhưng đêm nay,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.