ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 587

Trên thảo nguyên rộng lớn, chỉ thấy tiếng kêu gào của Hách Liên Bá

Thiên, trong đêm đen tĩnh mịch cực kỳ chói tai. Đấu đến hơn ba mươi hiệp,
Phong Noãn vật Hách Liên Bá Thiên xuống đất, cười lạnh nói: “Đại ca
huynh cũng là hoàng tử của một nước, hy vọng sau này hãy chú ý hơn vào
hành vi của mình, mong là đêm nay huynh có thể tự kiểm điểm bản thân.”

Hách Liên Bá Thiên mệt đến mức không bò lên được, nằm bẹp dưới

thảm cỏ, tức giận không ngừng liên tục gào hét.

Phong Noãn quay người đi về phía Sắt Sắt, nhấc một cái bế ngang nàng

lên, nhanh chân bước vào trong trướng của hắn.

“Đêm nay nàng ngủ trong trướng của ta!” Phong Noãn khẽ nói bên tai

Sắt Sắt, trong giọng nói mang sự uy nghiêm không thể kháng cự.

“Bỏ ta xuống!” Sắt Sắt lạnh lùng phản kháng nhưng Phong Noãn không

đáp lời, hắn vẫn bế nàng đi về phía trước. Sắt Sắt dùng lực giằng ra, nhưng
tay hắn cứng như sắt, không thể giằng ra được.

“Ôi da, Hách Liên Hoàng tử, người làm gì vậy? Vết thương của Giang

cô nương hình như lại rách ra rồi, còn không mau đưa nàng ấy vào trong
trướng đắp thuốc đi.” Vân Khinh Cuồng ở phía sau thấy vậy vội kêu lên.

Phong Noãn lập tức dừng bước, đôi mắt như chim ưng thoáng nheo lại,

lạnh lùng nói: “Đêm nay Giang cô nương ngủ trong trướng của ta, còn về
việc đắp thuốc, vào trong trướng của ta mà đắp.” Nói rồi, hắn vẫn bước
nhanh về phía trước. Hắn không yên tâm về Hách Liên Bá Thiên, chỉ khi để
Sắt Sắt ở trong trướng của mình, hắn mới yên tâm được.

Trướng của Phong Noãn đặt cạnh lều trướng của Dạ Vô Yên, khi đi qua

gian lều trướng của Dạ Vô Yên, Sắt Sắt liền nhìn thấy Dạ Vô Yên đứng
ngoài lều trướng khoảng mười bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.