ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 595

Phong Noãn cười một cách xấu xa, hắn đột nhiên cúi đầu, khẽ thơm

trộm lên lúm đồng tiền trên má nàng một cái. Dường như sợ Sắt Sắt nổi
giận, hắn vội bước nhanh ra khỏi trướng, khóe môi nhếch cao lên như
muốn che giấu nụ cười.

Hắn vén màn, nhanh chóng dặn thị nữ mang giường trong trướng Sắt

Sắt sang.

Sắt Sắt ôm má đứng đó, thần tình kinh ngạc khi thấy Phong Noãn cũng

có lúc xấu xa như vậy. Được một lát, thị nữ khênh chiếc giường bên trướng
Sắt Sắt vào, vừa đặt trong trướng xong liền nghe thấy thị nữ bên ngoài bẩm
báo: “Vân công tử cầu kiến.”

Phong Noãn lạnh lùng nheo mắt nói: “Ngủ rồi, có gì bảo Vân công tử

mai hãy nói.”

“Đến mai thì muộn mất rồi, vạn bất đắc dĩ mới phải làm phiền tới Hách

Liên Hoàng tử.” Thanh âm bất kham của Vân Khinh Cuồng ở ngoài trướng
vọng lại, hình như bị thị vệ của Phong Noãn ngăn lại, nên thanh âm của hắn
vọng vào rất to.

Phong Noãn nhếch môi cười lạnh lùng nói: “Có chuyện gì ra ngoài

nói!” Hắn không nghi ngờ gì, là Dạ Vô Yên phái Vân Khinh Cuồng tới đây.

“Chúng ta tới đây để cáo biệt Hách Liên Hoàng tử.” Vân Khinh Cuồng

thờ ơ nói.

“Cáo biệt?” Trong lòng Sắt Sắt thoáng kinh hoàng, không biết vì sao

Vân Khinh Cuồng lại nói thế. Lẽ nào muốn về Nam Nguyệt ư?

Phong Noãn hiển nhiên cũng ngẩn người, nhưng trong đáy mắt rõ ràng

có ý vô cùng tức giận. Hắn vén rèm bước ra, Sắt Sắt cũng nhanh chóng ra
theo hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.