ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 647

Sắt Sắt cuộn mình trong tấm thảm, đi tới mở chiếc tủ, thấy trong tủ bày

rất nhiều quần áo nữ, có màu xanh khói, màu xanh nhạt, xanh phấn, chiếc
nào cũng là những màu nàng thích. Đêm qua Minh Xuân Thủy nói sẽ để
quần áo cho nàng ở đây, hóa ra không phải tiện miệng nói chơi mà đã
chuẩn bị hết cho ngày hôm nay rồi.

Sắt Sắt đưa tay vuốt lên một bộ váy, nàng lấy ra một bộ màu xanh phấn

mặc lên người, váy áo vừa khít với người. Nàng vừa mặc xong liền thấy
Minh Xuân Thủy cầm một chiếc bình sứ đi từ trong ra.

“Lại đây, ta bôi thuốc cho nàng.” Minh Xuân Thủy cười một cách gian

tà.

Nàng đâu cần bôi thuốc? Thấy nụ cười gian tà đó trên khóe môi chàng,

Sắt Sắt mới hiểu, chàng muốn bôi thuốc lên những vệt tím xanh chưa lành
trên người nàng, nhưng xem bộ dạng chàng dường như lại muốn tự tay thoa
thuốc cho nàng. Sắt Sắt lúc này thoáng đỏ mặt, những chỗ bị bầm đó đều là
nơi kín đáo, sao có thể để chàng bôi thuốc cho được.

Sắt Sắt nghiêm nghị nói: “Thiếp tự làm được.” Liền giơ tay ra định lấy

chiếc bình sứ, nhưng ai ngờ người nàng mới khẽ nghiêng đã bị chàng nắm
chặt cổ tay, kéo ngã vào lòng.

Chàng ôm lấy nàng, ngồi trên giường nói: “Nghe lời nào! Đây là việc

mà phu quân nên làm.” Giọng nói của chàng dịu dàng đến mức mê hoặc
lòng người.

Sắt Sắt giành mấy cái không được, lại cũng không thoát ra được khỏi

tay chàng, đành để mặc chàng bôi thuốc cho mình.

Chàng cởi áo váy nàng ra, ngón tay khẽ chấm vào thuốc cao, cau mày

cẩn thận bôi thuốc cho nàng. Động tác của chàng dịu dàng tinh tế, cẩn thận
dùng ngón tay khẽ thoa thuốc lên từng chỗ bầm tím trên người nàng. Trên
cổ, trước ngực, cánh tay, bụng dưới, cả trên đùi nữa, xoa hết một lượt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.