ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 667

Có dã thú!

Trong lòng Sắt Sắt vô cùng sợ hãi, tay khẽ động, Tân Nguyệt loan đao

đã tuốt ra khỏi vỏ. Chính vào lúc này, hai đốm sáng xanh kia kéo theo một
bóng đen to lớn nhảy bổ về phía nàng.

Trời tối quá, Sắt Sắt hoàn toàn không nhìn rõ là loài dã thú nào đang

xông tới, chỉ có thể nghe tiếng gió đoán vị trí, nàng nhanh chóng xoay
người tránh sang một bên, đồng thời vung loan đao lên, dường như đã đâm
trúng vào chân trước của con vật. Con dã thú tấn công không trúng, còn bị
loan đao của Sắt Sắt đả thương, nhất thời đại phát thú tính, điên cuồng rống
lên, bóng đen mang theo hơi gió tanh nồng, lại một lần nữa xông về phía
Sắt Sắt.

Sắt Sắt vung đao đón đỡ, dưới ánh trăng mờ, vật lộn với con dã thú mất

mấy chục hiệp. Cuối cùng, dựa vào ánh trăng nhàn nhạt, nhìn rõ được cổ
con vật, Sắt Sắt liền đâm thẳng vào đó. Con dã thú trúng đao ngã xuống, có
điều, bộ móng điên cuồng vẫn cào một phát lên vai Sắt Sắt, khiến nàng
không khỏi đau đớn rên lên.

Sắt Sắt xé vạt áo, băng bó tạm vết thương, lúc này mới nhìn rõ dưới ánh

trăng con dã thú trước mắt là một con hổ lớn.

Sắt Sắt nhẹ lau mồ hôi lạnh trên trán, mới phát hiện, lúc vật lộn với hổ,

viên trân châu thắp sáng trên người đã mất rồi. Tìm kiếm một hồi, vẫn
không nhìn thấy đâu, Sắt Sắt liền thở dài bỏ cuộc, dù sao thì nàng cũng
không định xuống núi trong đêm.

Đi đường núi đêm cộng thêm việc giết hổ đã khiến Sắt Sắt hao tổn rất

nhiều thể lực, lúc này, nàng có phần yếu ớt. Trước mắt là cánh rừng đen
thăm thẳm, Sắt Sắt tung mình nhảy lên cây, tìm một cành chạc ba thích
hợp, liền nằm trên đó nghỉ ngơi. Kì thực phải ngủ qua đêm giữa rừng thế
này, đối với một tiểu thư khuê các như nàng, chắc chắn là không quen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.