ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 681

“Tiểu Thoa, từ nay về sau ngươi đừng gọi ta là phu nhân nữa, chúng ta

chưa bái Thần núi Hắc Sơn, chưa thể coi là vợ chồng thực sự.” Sắt Sắt lạnh
lùng nói, cách gọi phu nhân, đối với nàng, đúng là một sự chế nhạo quá
lớn.

Tiếng nói vừa dứt, trong phòng chợt im lặng đến kì lạ, Sắt Sắt nghe thấy

tiếng bước chân trầm ổn nhẹ nhàng từ từ tiến lại.

Là chàng!

Từ sau khi bị mù, các giác quan khác của Sắt Sắt trở nên vô cùng tinh

nhạy, chỉ cần nghe thấy tiếng bước chân, hoặc ngửi thấy mùi hương, nàng
liền biết người đang đến là chàng.

Minh Xuân Thuỷ lặng lẽ đứng bên giường, đưa tay đón lấy bát thuốc từ

tay Tiểu Thoa, rồi vẫy tay, để tất cả thị nữ lui xuống.

“Lát nữa ta sẽ đưa nàng đi bái Thần núi Hắc Sơn.” Chàng dịu dàng nói,

hiển nhiên tâm trạng đã tốt hơn so với tối hôm qua rất nhiều. Chắc là nghe
thấy những lời nàng nói vừa rồi, nên chàng tưởng rằng nàng muốn cùng
chàng đi bái Thần núi Hắc Sơn.

Sắt Sắt cười nhạt, đáp: “Minh Xuân Thuỷ, ta không muốn cùng huynh

đi bái Thần núi Hắc Sơn gì cả. Nếu huynh nhất định đòi đi, ta cũng chẳng
có cách nào, nhưng ta là người Hán, ta không thừa nhận chuyện hôn sự của
Ô Mặc tộc các người. Minh Xuân Thuỷ, huynh bảo thị nữ của huynh đừng
có gọi ta là phu nhân nữa.”

Minh Xuân Thuỷ nhìn bộ dạng bướng bỉnh của nàng, cười đáp: “Được,

vậy ta sẽ cưới nàng theo phong tục của người Hán là được chứ gì.”

“Nào, uống thuốc đi!” Chàng ngồi xuống mép giường, tay nâng bát

thuốc, khẽ thổi, múc một thìa thuốc, đưa đến bên miệng nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.