ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 720

Minh Xuân Thủy cười nhạt không đáp, mấy đêm nay Sắt Sắt đòi ngủ

một mình, chàng đã đồng ý mà chẳng hề đắn đo. Bởi vì lẽ, cứ đến nửa đêm
chàng đều trở lại phòng, điểm huyệt ngủ của nàng, rồi ôm nàng mà ngủ.

Sắt Sắt sững người trong phút chốc, liền hiểu ra ý tứ trong câu nói của

Minh Xuân Thủy, chẳng trách đêm nào cũng vậy, lúc mới bắt đầu ngủ nàng
thấy rất lạnh, khi ngủ say rồi ngược lại cảm thấy ấm áp hơn nhều, cứ cảm
thấy như bên mình có một cái lò sưởi. Nàng lại còn dựa sát vào để tìm hơi
ấm, hóa ra, đó chính là vòng tay của chàng.

Minh Xuân Thủy nhìn vẻ sững sờ của Sắt Sắt, mỉm cười, cúi xuống nhẹ

hôn lên môi nàng.

Sắt Sắt cau mày, hóa ra đến cả tấm thân tàn này nàng cũng không tự làm

chủ được. Trong lòng tức giận, nàng bỗng giơ tay, tát cho chàng một cái.

Một tiếng giòn tan vang lên trong bóng đêm, Sắt Sắt không ngờ Minh

Xuân Thủy không đeo mặt nạ, cái tát này ra đòn thật có phần hơi nặng.

Minh Xuân Thủy cảm thấy trên mặt đau rát, bên mép bật ra một tia

máu. Ánh mắt chàng trở nên sâu thẳm, không tức giận mà lại cười, Sắt Sắt
như thế này mới là Sắt Sắt mà chàng yêu, không phải người cứ lạnh nhạt
như khúc gỗ suốt mấy ngày qua. Chàng cúi người, tiếp tục nụ hôn vừa rồi
bị cái tát làm cho gián đoạn, hôn nàng điên cuồng mà dịu dàng. Bàn tay lớn
ôm lấy eo thon của nàng, đùi đè lên đùi nàng, mái tóc đen quấn lấy mái tóc
nàng.

Sắt Sắt cảm nhận được chút vị máu tanh trên môi, trong lòng bỗng thấy

ngập ngừng, mũi ngửi thấy toàn là mùi hương thanh trúc nhè nhẹ trên thân
thể chàng, không ngờ trái tim nàng lại đập loạn lên chẳng thể kìm nén
được.

Chẳng lẽ rơi xuống nước vẫn chưa đủ, nàng còn muốn tự đẩy mình vào

lò lửa hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.