ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 736

“Xuống dưới nữa!” Chàng ung dung mở lời, trong lời nói ẩn chứa một

nét điềm đạm.

Sắt Sắt thoáng ngẩn người, cảm thấy hơi thở nóng bừng của chàng lướt

qua tay nàng, trong tim nàng khẽ run rẩy, vừa định rút tay về, đã bị Minh
Xuân Thủy nắm lấy, Sắt Sắt vùng vẫy mấy lần, vẫn không giằng ra được
khỏi lòng bàn tay lớn như gọng kìm của chàng.

Chàng cởi áo, nắm lấy tay nàng, chậm rãi lướt dần xuống dưới, men

theo bộ ngực vạm vỡ ấm áp, từng chút một lướt trên làn da mịn màng nóng
bỏng của chàng.

Trên gương mặt đẹp như ngọc của Sắt Sắt ửng lên sắc hồng e thẹn, giây

phút này, nàng gần như có thể khẳng định, gã Minh Xuân Thủy này đang
trêu ghẹo nàng. Thế nhưng, dưới sự dẫn dắt của chàng, bàn tay đã vuốt đến
vết thương bên eo chàng, ở đó ươn ướt, một dòng máu ấm nóng đang âm
thầm rỉ ra.

“Ở đây!” Tiếng nói của Minh Xuân Thủy hạ xuống rất thấp, giọng nói

ôn nhã có chút khàn khàn. Có lẽ là bị nàng ấn lên vết thương, đau đớn mà
thành ra như vậy.

Sắt Sắt chau mày, quả thực chàng không lừa nàng, vết thương đúng là

rách ra rồi. Nàng liền gỡ lớp vải băng bó ra, đổ thuốc kim sang lên vết
thương cho chàng, sau đó băng bó lại một cách cẩn thận.

“Được rồi, huynh nghỉ ngơi đi.” Sắt Sắt khẽ nói, đứng dậy định bỏ đi.

Bỗng nhiên, nàng thấy thân mình nhẹ bẫng, chàng đã ôm nàng lên giường,
vòng tay của chàng tựa như một cái kén ôm chặt lấy nàng.

“Nàng nói cho ta nghe, vừa rồi có phải là nàng đang ghen không?”

Tiếng nói của chàng vang lên bên tai, sự dịu dàng mang đầy vẻ mê hoặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.