ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 748

“Giang Sắt Sắt, nàng điên rồi, mau dừng lại.” Giọng nói bực bội của

Minh Xuân Thủy vang lên sau lưng, thoảng nghe có cả tiếng tà áo xé gió
bay đi, chàng đã đuổi theo đến nơi rồi.

Đúng thế, chàng nói đúng, nàng điên thật rồi, nhưng không phải bây giờ

mới điên, mà là từ khoảnh khắc gặp gỡ chàng lần đầu tiên, nàng đã điên rồi.
Nực cười là, nàng lại hoàn toàn không hề hay biết. Giờ đây, một câu nói
của chàng khiến người điên như nàng bừng tỉnh lại, nàng cảm thấy nàng
chưa bao giờ tỉnh táo như lúc này.

Với cơn giận trong lòng và khinh công tuyệt thế, nàng bỏ lại Minh Xuân

Thủy sau lưng, hơn nữa, cú nhảy lần này của Sắt Sắt đã bay qua cả thôn
trang, bay qua những thửa ruộng lớn. Chỉ nghe thấy bên tai tiếng gió vù vù,
khi mũi chân nàng chạm vào cành cây lần nữa, một làn hương hoa thanh
khiết bỗng ngập tràn cánh mũi.

Trong lòng Sắt Sắt bỗng vừa mừng vừa lo. Mừng vì nàng đã xông đến

rừng hoa ở cổng vào, lo lắng là trong mùi hoa có độc. Nghĩ vậy Sắt Sắt lập
tức hoang mang bế khí, rồi nhẹ bay qua phía trên biển hoa.

“Giang Sắt Sắt, phía trước nguy hiểm! Dừng lại!” Phía sau vang lên

tiếng gào xé phổi của Minh Xuân Thủy.

Sắt Sắt bỗng thấy sợ hãi trong lòng, nàng chợt nhớ ra, phía trước biển

hoa, là vách núi dựng đứng, lần này nàng xông qua đó, nhất định sẽ đâm
vào vách núi. Thế nhưng, lúc này nàng làm thế nào cũng không dừng được
đà bay. Bởi nội tức rối loạn, tay chân mềm yếu, hiển nhiên là nàng đã trúng
độc hoa rồi.

Nàng chỉ có thể để mặc tấm thân, giống như một con bướm gãy cánh,

rơi xuống phía trước.

Minh Xuân Thủy giương mắt nhìn Sắt Sắt gần như sắp đâm vào vách

núi trước mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.