ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 750

quái của chàng được? Tất cả những cảm xúc, phẫn nộ, bất bình, oán hận,
thất vọng, đau khổ, tất cả đang hòa vào một thể, kêu gào trong đáy lòng
nàng, cuối cùng cũng bộc phát.

“Minh Xuân Thủy, huynh không cần dùng lời ngon tiếng ngọt để lừa gạt

ta nữa, bất luận huynh nói gì, ta đều không tin đâu, một chữ cũng không
tin. Huynh thả ta ra, huynh dựa vào cái gì mà giam cầm ta ở đây, huynh có
tư cách gì mà làm thế chứ? Minh Xuân Thủy, chẳng thà ta mãi mãi mù lòa,
cũng không muốn nhìn thấy huynh nữa.” Sắt Sắt hằn học nói, định dùng tay
đẩy vòng ôm của chàng ra, đáng tiếc thân thể yếu ớt không dùng nổi chút
sức lực nào.

Không phải là thật! Chàng nói lời của chàng không phải là thật! Bất

luận có phải thật hay không, bất luận chàng có phải là cha của đứa trẻ kia
không, đối với nàng mà nói, đều không còn quan trọng nữa. Nếu không
phải thật, thế mới lại càng đáng sợ, chàng vì Liên Tâm, đến cả chuyện như
thế mà cũng có thể nhận, vậy chàng còn có gì không làm vì cô ta nữa đây?

Còn nói không yêu người ta, chàng tính lừa gạt một kẻ mù như nàng

sao?

Quát mắng một chặp, Sắt Sắt đã có phần bình tĩnh lại. Lúc này lòng

nàng tựa như một đầm nước chết, sẽ không còn gợn lên bất kì đợt sóng nào.

Minh Xuân Thủy nhìn Sắt Sắt, nghe những lời giận dữ của nàng, trái

tim bỗng quặn đau, tựa như bị thứ gì siết chặt lại, không thể thoát ra được
nữa.

Chàng hiểu, bất luận lúc này chàng có nói gì đi nữa, nàng đều sẽ không

tin. Chàng lảo đảo đứng dậy, không nói một lời, nhịn cơn đau trên lưng, cúi
xuống ôm Sắt Sắt vào lòng. Sắt Sắt lúc này toàn thân mềm nhũn, chẳng
động đậy được, nhưng chàng không hề có ý định đưa thuốc giải cho nàng,
mặc nàng dựa vào lòng mình một cách vô lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.