ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 775

Ra ngoài vài ngày? Mà Y Lãnh Tuyết cũng sắp đi lấy chồng.

Thực là trùng hợp quá!

Minh Xuân Thủy quay người rời đi, thoáng nghe thấy chàng ở bên

ngoài dặn dò tỉ mỉ Trụy Tử gì đó, Sắt Sắt khép mi, nhưng không thể ngủ
được nữa. Mãi đến khi mặt trời lên tới ba sào, Sắt Sắt mới trở dậy, rửa mặt,
dùng cơm, rồi ra khỏi Noãn Các, đến bên ngoài viện thưởng mai. Tuyết từ
mấy ngày trước vẫn chưa tan hết, trên trời lại bắt đầu thấy tuyết rơi.

Những bông tuyết nho nhỏ đua nhau rơi lả tả, mọi thứ trong tuyết trông

thật mơ hồ, tăng thêm một thứ mĩ cảm như trong giấc mộng. Thế nhưng,
băng tuyết rồi cũng đến lúc tan, mĩ cảm mơ hồ rồi sẽ phải sáng tỏ.

“Trụy Tử, ngươi có biết, Liên Tâm cô nương sắp lấy ai không?” Sắt Sắt

bỗng nhiên hỏi.

Trụy Tử nghe vậy, ánh mắt chợt lóe sáng, khẽ nói: “ Chuyện này nô tỳ

không rõ, bên ngoài trời lạnh, hay là phu nhân vào trong Noãn Các đi, đừng
để bị nhiễm phong hàn.”

Sắt Sắt cười nhạt, hôm nay nàng khoác chiếc áo chim tước màu dỏ,

cũng không cảm thấy lạnh lắm, chỉ là sâu trong cõi lòng đang lạnh lẽo vô
cùng. Khi nàng còn chưa biết Liên Tâm chính là Y Lãng Tuyết, chưa biết
Minh Xuân Thủy là Dạ Vô Yên, có lẽ nàng còn chưa rõ Liên Tâm sẽ lấy ai.
Thế nhưng, khi đã biết rõ mọi chuyện, trong lòng nàng mọi việc giờ đã thấy
rõ như ban ngày.

Người mà Y Lãnh Tuyết sắp lấy, ngoài Dạ Vô Yên ra sẽ không có người

thứ hai.

Sắt Sắt giơ cánh tay ngọc ra, một bông tuyết nhẹ nhàng rơi xuống lòng

bàn tay nàng, mang theo một làn hơi lạnh giá. Cảm giác này so với cảm
giác trong lòng Sắt Sắt đặc biệt giống nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.