ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 792

Nói đúng lắm, nàng chỉ là cố nhân của Dạ Vô Yên!

Ánh mắt sắc bén lạnh lùng của Sắt Sắt quét qua khuôn mặt Vân Khinh

Cuồng, nàng chậm rãi xuyên qua một cánh cổng, đến gian phòng lớn.
Trong phòng không hề có khách khứa, cũng chẳng có đôi tân nhân nào, tựa
như lễ đã xong, hành động cũng nhanh thật, hay là sợ nàng đến phá đám?

Sắt Sắt quay người đi ra, bắt lấy một tên thị vệ, hỏi rõ nơi động phòng

của tân nương tử, rồi bước nhanh tới đó. Bên ngoài phòng yên lặng như tờ,
không hề có thị nữ hầu hạ, Sắt Sắt giơ chân đạp cửa, chậm rãi tiến vào.

Trong phòng không có ai khác, chỉ có tân nương tử mặc áo hỷ đang

ngồi ngay ngắn trên giường, nghe thấy tiếng động, tựa như hoàn toàn
không chút kinh ngạc, chẳng có lấy bất kỳ động đậy gì.

Sắt Sắt cười lạnh, đang định tiến lên vén khăn che mặt của tân nương,

liền nghe thấy một tràng tiếng bước chân vang lên. Nàng lập tức quay đầu
lại, chỉ thấy Dạ Vô Yên đang vội vã bước tới. Lúc này chàng đã thay bộ hỷ
phục đỏ rực kia ra, chỉ mặc một chiếc áo bào màu tím, từng bước chân đều
mạnh mẽ lạnh lùng. Chắc là vừa rồi nghe thị vệ bẩm báo, nên mới vội vã
qua đây. Trông thấy Vân Khinh Cuồng đang đứng ngoài cửa, bước chân
chàng thoáng sững lại, có phần kinh ngạc.

Chàng lập tức chau mày, dừng bước, đưa mắt nhìn lên, vừa hay thấy Sắt

Sắt đang đứng đó.

Trong khoảnh khắc, Tuyền Vương Dạ Vô Yên xưa nay Thái Sơn áp

đỉnh cũng không biến sắc, lúc này khí huyết trên mặt dần dần biến mất cả.

Ánh mặt trời nhàn nhạt, hai người chỉ đứng cách nhau vài bước, chìm

trong im lặng.

Chàng nhìn nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.