ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 795

“Những lời giải thích của ngài ta đã nghe quá nhiều rồi, giờ không còn

muốn nghe nữa. Hôm nay ngài nạp phi, trong lòng ta vô cùng vui mừng, có
lòng chạy đến đây chúc phúc.” Sắt Sắt ung dung cười nói, “Thật là thoải
mái quá, từ nay về sau, ngài đi đường lớn của ngài, ta qua cầu độc mộc của
ta, ngài làm cái chức Tuyền Vương của ngài, ta làm hải tặc của ta, như thế
tốt biết bao. Hai người chúng ta, từ nay, chân trời góc biển, trên trời dưới
đất, đời đời kiếp kiếp, mãi mãi không bao giờ gặp lại…”

Lời nói của nàng, từng câu từng chữ, đâm vào trái tim chàng.

Dạ Vô Yên tiến lên một bước, giơ tay choàng qua người nàng, trầm

giọng nói từng câu từng chữ: “Sắt Sắt, ta biết nàng trách ta, hãy nghe ta giải
thích được không? Nếu ta không làm vậy, nàng ấy sẽ chết không có chỗ
chôn thân. Trên thế gian này, chẳng có chỗ nào cho nàng ấy dung thân nữa,
ngoại trừ Tuyền Vương Phủ. Hơn nữa, giờ nàng ấy lại mang thai, mất trí
nhớ, nàng ấy cần ta cho nàng ấy một danh phận thị thiếp. Đợi qua quãng
thời gian này, nàng ấy an toàn rồi, chúng ta sẽ giải trừ hôn sự.” Chàng nói
rành rọt từng câu, càng về sau, tiếng nói càng cao, gần như là đang hét lên
vậy.

Sự giải thích của chàng, ngược lại càng khiến sự đau đớn mà Sắt Sắt hết

sức kìm nén trong lòng lại trào lên như nước vỡ bờ. Y Lãnh Tuyết muốn gì,
chàng đều có thể cho. Lúc này Y Lãnh Tuyết muốn một danh phận, đến
một ngày, tất sẽ càng đòi hỏi nhiều hơn, chàng liệu sẽ đồng ý sao?

Cô ta mang thai, lẽ nào nàng không mang thai ư?

Chàng nói đứa con của Y Lãnh Tuyết không phải của chàng, nhưng lại

cho cô ta danh phận. Vậy còn đứa con của nàng thì sao? Nó là của chàng,
nhưng đến một chút danh phận cũng không có?

Dạ Vô Yên dứt lời, đột nhiên ý thức được rằng Y Lãnh Tuyết vẫn ngồi

trên giường. Có điều, không hiểu sao nghe những lời chàng nói, nàng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.