ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 8

Người con gái đó tuổi còn khá nhỏ, chỉ khoảng mười lăm mười sáu,

gương mặt trắng trẻo mịn màng, mịn đến mức dường như ánh mặt trời gay
gắt trải một lớp dịu dàng trên da dẻ nàng ta. Chiếc áo màu đỏ son ôm lấy
những đường cong tuyệt mĩ, đằng sau cổ áo viền hoa diêm dúa ẩn hiện
chiếc áo lót màu trắng nhạt. Phía dưới là chiếc quần màu xanh da trời đẹp
đẽ. Quanh eo nàng quấn một chiếc thắt lưng hoa văn sặc sỡ. Phía trên còn
treo không biết bao nhiêu đồ trang sức, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp của bộ
trang phục.

Bộ trang phục sặc sỡ như thế khi mặc trên người, theo lý mà nói, sẽ

khiến người ta trở nên thô tục. Nhưng người con gái ấy mặc lên, ngược lại
càng tôn lên khí chất khác biệt của nàng ta.

Nàng ta khẽ nghiêng đầu, đôi mắt xinh xắn đen lay láy liếc qua liếc lại,

kiều diễm mà đáng yêu. Cũng không biết nhìn thấy chuyện gì thú vị, nàng
ta bỗng nhiên bật cười, khẽ kéo Dạ Vô Yên đang cưỡi ngựa đi bên cạnh.

Dạ Vô Yên gập người trên lưng ngựa. Từ phía Sắt Sắt nhìn qua, thấy

khuôn mặt nhìn nghiêng của Dạ Vô Yên đang nở nụ cười rất dịu dàng.
Không biết người con gái kia đã nói điều gì, mà nụ cười trên mặt chàng
càng trở nên rạng rỡ, nhưng vẫn toát lên vẻ dịu dàng không thể diễn tả bằng
lời.

Trái tim Sắt Sắt, trong giây phút ấy, bỗng nhiên giống như bị thứ gì

châm vào, vô cùng khó chịu.

Là ghen tuông, hay là thứ gì khác, nàng cũng không rõ.

Dạ Vô Yên cũng giống như nàng, chưa từng để ý đến cuộc hôn nhân

này. Có lẽ, chàng sớm đã quên, chàng vẫn còn một phu nhân chưa cưới,
hoặc giả chàng có nhớ, nhưng e rằng cũng chỉ là một cái danh hiệu phu
nhân chưa cưới hão mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.