ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 865

Dạ Vô Yên ra lệnh cho thủy binh đưa thuyền của mình tiếp cận soái

thuyền hải tặc, sau đó chàng thuận tay nắm một sợi dây thừng lớn trên
thuyền, vung tay, mang theo khí lực mạnh mẽ vụt vào Thủy Long Vương
Mã Diệu đang đứng chỉ huy hải tặc trên vọng lâu. Mã Diệu kinh hoàng,
hiển nhiên không ngờ Dạ Vô Yên lại ra tay đột ngột như vậy, hơn nữa sợi
dây thừng vung tới cực kỳ thần tốc. Mấy tên hải tặc đứng cạnh thấy vậy
vung đao kiếm lên, muốn ngăn dây thừng lại, đáng tiếc đều bị dây thừng
đánh dạt ra đất.

Mã Diệu rút chiếc roi đen ở lưng ra, vận lực quấn lấy đoạn trước dây

thừng. Lúc dây thừng và roi quấn vào nhau, hắn liền cảm thấy nội lực của
đối phương không ngừng truyền qua, khí thế cuốn cuộn tấn công về phía
hắn. Mã Diệu kinh ngạc, liền vứt roi xuống đất, chính hắn cũng loạng
choạng lui lại mấy bước rồi ngã ngồi trên sàn thuyền.

Sợi dây thừng trong tay Dạ Vô Yên liền quấn chặt lấy móc sắt trên mạn

thuyền, khẽ rung một cái, cả người chàng liền nhảy từ vọng lâu lại, vạt áo
tung bay, dập dờn tựa mây, bay bổng như người trên tiên giới.

Chỉ trong khoảnh khắc, chàng đã nhảy tới vọng lâu chỗ vừa rồi Mã Diệu

đứng trên truyền lệnh.

“Thủy Long Vương, Bản vương muốn gặp Bích Hải Long Nữ, phiền

Thủy Long Vương đi thông báo một tiếng.” Dạ Vô Yên hờ hững nói, đôi
mắt sâu như vực thẳm mang theo sự ngóng chờ sâu sắc.

Mã Diệu chầm chậm từ trên sàn thuyền đứng dậy, lạnh lùng cười nói:

“Tuyền Vương, hôm nay Thủy sư của ngài vừa bại trận, ngài nên lo lắng về
việc mình sẽ rút lui an toàn thế nào đi, Long Nữ sẽ không gặp ngài đâu!”

“Thế ư?” Dạ Vô Yên cười nhẹ, ánh mặt trời rực rỡ chảy trên khuôn mặt

tuấn tú của chàng, trong đôi mắt đen láy lộ ra sự thâm trầm khó hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.