ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 884

Người nàng đợi, cuối cùng cũng đã tới rồi.

Công tử áo gấm đó chính là Thái tử Dạ Vô Trần, hắn ăn mặc rực rỡ, thắt

lưng tơ còn treo vòng ngọc, thân hình cao lớn, nét mặt anh tuấn, kiếm mi
lãng mục, chỉ có điều giữa hai lông mày ẩn giấu vài tầng sát khí. Lão nô
bên người hắn chính là thái giám tùy thân, Quản công công.

Sắt Sắt khom người chui vào trong khoang thuyền, ngón tay ngọc ngà

đặt trên đàn, bắt đầu tấu nhạc. Khúc nhạc vang lên trên mặt hồ, nhẹ nhàng
quyến luyến, lại phiêu dật như tiên nhạc. Tất cả mọi người đều đưa mắt
nhìn về phía chiếc thuyền trắng nhỏ nơi phát ra tiếng đàn. Ai cũng cảm
thấy vô cùng ngạc nhiên bởi lẽ chưa bao giờ họ thấy chiếc thuyền này xuất
hiện. Nghe tiếng đàn, trong lòng ai cũng thầm hỏi không biết cô gái đánh
đàn tuyệt sắc thế nào.

Thái tử Dạ Vô Trần khẽ cười, rồi rảo bước về phía chiếc thuyền trắng

đó. Quản công công, lão nô tùy thân của hắn đột ngột cất lời: “Điện hạ,
không biết có vị cô nương nào trên chiếc thuyền đó. Nghe nói là mới tới,
chi bằng Điện hạ đổi chiếc thuyền khác đi.”

Thái tử chau mày, khoanh tay lạnh giọng: “Quản công công, ông nhiều

chuyện quá, nếu không yên tâm thì theo ta lên thuyền.”

Thị vệ theo hầu vẫy tay về phía chiếc thuyền của Sắt Sắt. Sắt Sắt đưa

sào, thuyền nhỏ liền cập bến. Quản công công lập tức đưa Thái tử chầm
chậm bước lên thuyền.

Trong khoang thuyền bài trí cực kỳ tao nhã, chính giữa bày một chiếc

bàn bằng gỗ lim, trên bàn bày bốn loại bánh điểm tâm kèm theo một bình
rượu. Tử Mê mặc áo tím ngồi một bên, yên lặng đánh đàn.

“Công tử, mời ngồi.” Tử Mê đứng dậy, nở nụ cười thật tươi chào đón

Dạ Vô Trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.