ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 95

“Thứ phi? Nàng là Giang Sắt Sắt, là Giang Sắt Sắt đã mất đi sự trinh

bạch?” Dạ Vô Nhai hỏi, khuôn mặt có chút không tin tưởng.

Sắt Sắt cau mày, có nhất thiết phải hỏi rõ như thế không?

“Nghe nói lục đệ không thích cô, trong ngày đại hôn chỉ cho cô giữ

phòng không. Ôi da, đệ ấy thật là bỏ phí của trời rồi!” Trong lúc nói, hắn đã
nhảy xuống khỏi cây: “Ta đi tìm đệ ấy!”

Sắt Sắt gối đầu trên chẽ cây, án binh bất động.

Phản ứng của Dạ Vô Nhai quả thực vượt ngoài dự tính của Sắt Sắt, nàng

vốn cho rằng sau khi biết mình là Thứ phi của Tuyên Vương, hắn sẽ đối xử
với nàng lễ phép hơn. Ai dè hắn hơi thất vọng, rồi lại còn đòi đi tìm Dạ Vô
Yên.

“Ngươi tìm chàng làm gì?” Sắt Sắt hỏi rất hờ hững.

“Đương nhiên là đánh cho đệ ấy một trận rồi, ai cho đệ ấy đối xử với

nàng như vậy!” Dạ Vô Nhai khẽ cười, đáp.

“Ta và ngươi thân quen lắm sao?” Sắt Sắt lạnh lùng hỏi. Nàng không hề

thấy cảm kích, nàng và hắn chẳng qua chỉ mới gặp mặt hai lần, từ khi nào
Giang Sắt Sắt nàng lại cần có người đứng ra bênh vực?

Dạ Vô Nhai bỗng tắc họng, đứng trân trân dưới gốc cây. Hồi lâu hắn

mới đáp lại: “Tương tư suốt đêm ngày lẽ nào không được coi là thân quen
ư?” Nói rồi hắn mặc nhiên bỏ đi, bóng dáng có phần lặng lẽ.

Ngày hai mươi sáu tháng tư là một ngày tiết trời rất đẹp, trời quang gió

mát, mây nhẹ trời trong.

Đông cung Thái tử Dạ Vô Trần cử hành Vương tôn yến bên bờ sông Du

Giang. Tuyên Vương Dạ Vô Yên đương nhiên cũng được mời, Y Doanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.