ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 962

màu sẫm. Đồ mặc trên người chàng rất quý giá, mang theo khí chất trầm
ổn.

Chàng nhìn Sắt Sắt, thân hình rõ ràng có chút chất động, lại nhìn thấy Y

Lương đang nắm lấy áo của Sắt Sắt, cuối cùng, ánh mắt chàng chăm chú
nhìn vào Y Lãnh Tuyết.

Chàng đứng đó, ánh mắt đen láy thâm sâu, khiến người khác không

đoán được chàng đang nghĩ gì. Nghiêm ngự y đứng cạnh không đợi chàng
phải nói, vội vã chạy tới, bắt đầu xem xét thương thế của Y Lãnh Tuyết. Có
lẽ khi Vân Khinh Cuồng không ở trong phủ, mọi chuyện thăm bệnh đều do
ngự y già này đảm trách.

Mấy thị nữ hốt hoảng chạy lại, đặt Y Lãnh Tuyết nằm trên mặt đất. Vì

tình hình khẩn cấp, Nghiêm ngự y cũng chẳng để ý tới nam nữ khác biệt,
Dạ Vô Yên cũng tỏ vẻ ngầm đồng ý, ông ta liền xé áo trước ngực Y Lãnh
Tuyết, nhìn vết thương đang không ngừng tuôn máu.

Ánh sáng cuối cùng của buổi chiều tà cũng tan dần, con ngõ nhỏ đột

nhiên vô cùng tối tăm, tối tăm tới mức khiến không khí đột ngột trở nên
cực kỳ căng thẳng.

Sắt Sắt cầm kiếm, nàng và Dạ Vô Yên bốn mắt nhìn nhau.

Ánh mắt của Dạ Vô Yên dường như nhìn thấu hết thiên sơn vạn thủy,

rừng rực chăm chú nhìn nàng, giống như muốn thiêu cháy nàng vậy.

Chỉ trong khoảnh khắc nhìn nhau đó, Sắt Sắt liền hiểu ra, Dạ Vô Yên đã

nhận ra nàng, hoặc có lẽ đã nhận ra nàng từ lâu rồi.

Nhưng trước tình hình thế này, hai người chỉ có thể đứng lặng nhìn nhau

một lát. Trong ánh chiều muộn, Sắt Sắt ngưng thần nhìn vào ánh mắt Dạ
Vô Yên. Đôi mắt phượng của chàng nheo lại, ánh mắt đột nhiên trở nên vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.