ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 999

Vân Khinh Cuồng thấy ánh mắt Dạ Vô Yên bừng bừng nộ khí cùng nỗi

đau đớn ngập tràn, trong lòng sợ hãi, trầm giọng nói: "Là do lần trước bị
thương gây ra, hôm qua lại cách một ngày không có thuốc, vì thế lần này
mới phát tác mạnh đến như vậy. Vừa rồi thuộc hạ đã chẩn mạch, nhất định
phải khu trừ hàn độc ngay bây giờ, rồi uống hết cả năm viên thuốc. Công
lực của thuộc hạ không đủ, vì thế không dám vội vàng ra tay, chỉ e..."

Không đợi Vân Khinh Cuồng nói hết, Dạ Vô Yên liền đẩy hắn ra, lạnh

lùng nói: "Còn không mau mang thuốc ra đây?"

Vân Khinh Cuồng lấy viên thuốc từ trong bọc ra, Sắt Sắt mở to đôi mắt

đẫm lệ, hỏi: "Vân Khinh Cuồng, ngươi nắm chắc mấy phần?"

"Mười phần, yên tâm đi. Chỉ có điều chủ nhân sẽ mất hơn nửa phần

công lực!" Vân Khinh Cuồng đáp, trong giọng nói ngập tràn sự lo lắng. Chỉ
trách công lực của mình không đủ, không thể giúp chủ nhân trừ độc.

Sắt Sắt thấy vậy cho Triệt Nhi uống hết năm viên thuốc, đặt con nằm

trên giường, định chủ động trừ độc cho Triệt Nhi.

Nhưng Dạ Vô Yên đưa tay, nắm lấy vai Sắt Sắt, khẽ nói: "Để ta!"

"Không cần!" Sắt Sắt lạnh lùng nói. Nhìn Triệt Nhi đau đớn như vậy,

nàng không khỏi thầm oán trách. Mọi chuyện vốn do Dạ Vô Yên mà ra, sao
nàng có thể không căm hận chàng được?!

Dạ Vô Yên nhẹ xoay người Sắt Sắt lại, im lặng nhìn vào khuôn mặt đẫm

lệ của nàng, đưa tay vuốt những sợi tóc rối của nàng vén ra sau tai rồi nói:
"Để ta! Công lực của nàng cứ giữ lấy đi." Chàng khẽ nói, ánh mắt sâu thẳm
đen láy, lộ ra sự kiên định không gì lay chuyển được.

Rồi chàng đưa tay, khe khẽ đặt trên lưng Triệt Nhi.

Sắt Sắt chầm chậm lùi ra, ngồi xuống giường phía sau lưng chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.