ĐẠO QUÁN CÓ MA - Trang 157

nhận thấy đạo quán này là nơi rất phù hợp để tiếp tục những thử nghiệm
của mình. Bao phu nhân đã đưa ba tiểu cô nương đến bầu bạn với ta trong
suốt năm ngoái. Các nàng làm ta khá hài lòng. Nhưng thật xui xẻo, cả ba
đều đã bỏ mạng, điều này thì ngươi biết rồi.”

“Điều gì đã xảy ra với cô nương rơi xuống từ tòa lầu phía trên? Là tai nạn
thật sao?”

“Tiểu cô nương ấy không hề leo lên lầu thượng, ít nhất là không phải vào
ngày nàng chết. Nàng đã lên căn phòng đặc biệt của ta, tất nhiên rồi. Địch
huyện lệnh, ngươi nên ngó qua nó, tất cả đều được trang hoàng bằng gấm
vàng thêu kim tuyến. Hẳn Khang tiểu thư cũng phải cảm thấy choáng ngợp
trước căn buồng đó. Nhưng hãy quay lại với Cao cô nương mà chúng ta
đang nhắc tới. Nàng đã ra đi theo đúng lối mà Bao phu nhân vừa đi, nhưng
nàng chỉ có thể tự trách mình mà thôi. Ta đã phạt tiểu cô nương ấy bằng
cách nhốt nàng trong căn buồng này, bỏ mặc một, hai ngày để dạy nàng
một bài học. Thế mà Cao cô nương lại nảy sinh ý định bò qua cái ống thông
hơi hẹp và đã thành công. Cũng đúng thôi, nàng khá mảnh mai mà.”

“Nếu ông sẵn sàng thú tội trước công đường như bây giờ,” Địch Nhân Kiệt
lạnh lùng nói, “ông sẽ giúp ta đỡ vất vả đấy.”

Tôn Thiên sư nhướng mày, “Trước công đường? Ngươi đang nói cái gì vậy,
Địch huyện lệnh?”

Địch Nhân Kiệt đáp, “Ông đã giết năm mạng người, chưa kể đến các vụ
cưỡng bức và bắt cóc. Ông nghĩ ta sẽ để cho ông thoát tội sao?”

“Địch bằng hữu của ta ơi!” Tôn Thiên sư thốt lên. “Tất nhiên là ngươi sẽ
phải để cho ta thoát tội rồi, nếu ngươi cứ khăng khăng sử dụng cụm từ thô
tục đó. Những nhân chứng duy nhất chống lại ta là Chân Trí đạo trưởng đạo
đức và Bao phu nhân sùng đạo đều đã không còn trên cõi đời này nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.