ĐẠO QUÁN CÓ MA - Trang 28

Đạo trưởng bực tức nện cây tích trượng xuống sàn, “Lần tới, nhất định bần
đạo sẽ không mời họ nữa!”

“À đúng,” Địch Nhân Kiệt nói, “bản quan đã nhớ ra thiếu nữ họ Lưu chết
vì bệnh nan y. Vậy xin hỏi đạo trưởng, ai là người chẩn bệnh nghiệm thi?
Ta chỉ muốn hoàn thiện ký lục mà thôi.”

“Bẩm đại nhân, viên giám viện của đạo quán là người nghiệm thi. Ông ta là
một đại phu lành nghề.”

“Bản quan rõ rồi. Hình như một trong ba cô nương đã tự vẫn thì phải?”

“Quả là một cái chết thương tâm!” đạo trưởng thở dài, “Một thiếu nữ thông
minh nhưng quá nhạy cảm. Cao cô nương thường bị ảo cảnh quấy nhiễu.
Đáng ra bần đạo không nên nhận nàng vào, nhưng vị cô nương ấy rất sốt
sắng thọ giới, phụ mẫu nàng lại năn nỉ… Một đêm, Cao cô nương cảm thấy
tâm thần bất an, lòng vô cùng hoảng sợ, bèn uống thuốc độc tự tử. Thi hài
thiếu nữ đã được trả về cho gia quyến và an táng tại quê nhà.”

“Bản quan nhớ thiếu nữ thứ ba cũng đã quyên sinh, không biết có đúng
không?”

“Bẩm không phải, đó là một tai nạn đáng tiếc. Hoàng cô nương cũng là một
thiếu nữ có tài, dành nhiều quan tâm đến lịch sử của đạo quán, thường
xuyên xuất môn tham quan thượng điện lẫn các dãy nhà lân cận. Chẳng
may, lúc Hoàng cô nương ở trên Đông Nam lầu, hàng lan can bất chợt đổ
sập khiến nàng rơi xuống hẻm núi rìa đông đạo quán,”

“Không có nghiệm thi án quyển của Hoàng cô nương sao?” Địch Nhân
Kiệt thắc mắc.

Đạo trưởng buồn bã lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.