ĐẠO QUÁN CÓ MA - Trang 80

Địch Nhân Kiệt chau mày rồi hỏi, “Ngươi có thấy kẻ nào ngoài hành lang
không?”

“Dạ bẩm, tiểu nữ không thấy ai cả!”

“Ngươi có nghe thấy tiếng bước chân không?”

“Thưa, tiểu nữ cũng không nghe thấy ạ!”

“Hãy đưa cho ta túi hương của ngươi.”

Đinh cô nương ngoan ngoãn tháo túi gấm nhỏ ở thắt lưng rồi đưa cho
huyện lệnh. Ông đưa lên mũi, mùi hương thật ngọt ngào nhưng khác hẳn
mùi thơm nồng ông đã ngửi thấy trước khi bị tấn công.

Địch Nhân Kiệt hỏi tiếp, “Ta đã bất tỉnh bao lâu rồi?”

“Bẩm, đại nhân nằm đây cũng được một lúc rồi, khoảng một canh giờ. Bây
giờ là gần canh ba.” Rồi nàng bĩu môi, “Bẩm đại nhân, vậy tiểu nữ có tội
hay không ạ?”

Địch Nhân Kiệt mỉm cười mệt mỏi, “Thứ lỗi cho ta! Bản quan đang cảm
thấy rối bời. Ngươi thực là tử tế, Đinh cô nương à. Nếu không có ngươi thì
tên bất lương kia hẳn đã kết liễu ta ngay tại chỗ rồi.”

“Bẩm, chính dải băng dưới mũ đã cứu mạng đại nhân đó,” Đinh cô nương
đáp. “Đại nhân bị đập một cú chí mạng bằng một vật tày. Nếu đại nhân
không quấn băng vải độn vỏ cam quanh đầu, hẳn cú đập đó đã làm vỡ sọ
ngài rồi.”

“Chắc ta phải về buồng cảm tạ mấy vị phu nhân!” Địch Nhân Kiệt lẩm
bẩm. “Chính các nàng đã khăng khăng bắt ta phải quấn dải băng đắp thuốc
quanh đầu. Nhưng trước hết ta cần phải điều tra vụ tấn công hiểm ác
này!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.