ĐẢO TRỊ LIỆU BÍ ẨN - Trang 24

3

Viktor rón rén đi chậm trên hành lang hướng về phòng có lò sưởi và đồng
thời tìm vật thích hợp để tự vệ nếu cần.

Sindbad không giúp được gì cho ông trong trường hợp khẩn cấp. Con chó

Retriever yêu thích con người đến mức có lẽ nó sẽ yêu cầu tên trộm đùa với
nó thay vì đuổi hắn đi. Và hiện bây giờ thì con chó còn lười đến mức nó
chẳng buồn quan tâm đến sự quấy rầy này và rõ ràng là đã chán chường chạy
vào phòng khách, trong khi chủ của nó đang xem có việc gì ở bên ngoài hay
không.

“Ai đó?”
Không có câu trả lời.
Viktor nhớ lại rằng từ năm 1964 đã không còn có tội phạm xảy ra trên đảo

nữa, và vụ việc đi vào hồ sơ thời đấy cũng chỉ là một cuộc ẩu đả vô hại trong
quán. Tuy vậy, những điều này chỉ làm cho ông an tâm một chút.

“Ha lô? Có ai đó không?”
Ông nín thở rón rén đi hết sức cẩn thận trên hàng lang để trở vào phòng có

lò sưởi. Mặc dù ông đã cố không gây ra tiếng động, nhưng sàn lót gỗ cũ kỹ
vẫn kêu kẽo kẹt mỗi lần chuyển trọng lượng. Đế da đôi giày Budapest của
ông lo liệu nốt phần còn lại.

Thật ra tại sao tôi phải đi rón rén trong lúc lại gọi to? ông tự hỏi. Tay ông

sắp với đến được tay nắm cửa của phòng khách khi nó đột ngột được kéo ra
phía sau. Viktor đờ người ra vì sợ, đến mức ông quên cả hét lên.

Ông không biết phải nhẹ nhõm hay tức giận khi ông nhìn thấy cô ấy. Nhẹ

nhõm, vì người lạ vào nhà là một người phụ nữ xinh đẹp bé nhỏ chứ không
phải là một kẻ đánh người thô lỗ. Hay tức giận, vì cô ấy cả gan xâm nhập gia
cư bất hợp pháp ngay giữa ban ngày ban mặt.

“Cô vào đây bằng cách nào?” ông hỏi to. Người phụ nữ tóc vàng trên

ngưỡng cửa giữa phòng có lò sưởi và hành lang dường như không lúng túng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.