ĐẤT GIA ĐỊNH VÀ BẾN NGHÉ XƯA - Trang 120

SƠNNAM

ĐẤT

GIA ĐỊNH

XƯA

đi buôn bán từng chập hoặc len lỏi vào làm hương chức
hội tề, sống vui với câu “nhứt nghệ tinh, nhứt thân vinh”.

*

* *

Chim chìa vôi bay ngang đám thuốc,
Cá bãi trầu lội tuốt nương cau.
Bớ chú đăng chú đi đâu đó,
Con mắt chú lờ, chú đạp lọp của tôi.

Câu hát ghép nhiều tiếng liên quan đến nghề vườn,

(trầu, cau, vôi, thuốc lá) và nghề cá đồng (đăng, đó,
lờ, lọp).

Sáng tạo lớn nhứt là của nghề vườn, của kỹ thuật

trồng cau, dừa cây ăn trái là đào mương lên liếp. Đào
mương nhỏ, song song, nước chảy thông nhau, đất đào
mương dùng để đắp cao phần đất còn lại, làm thành liếp
hình chữ nhựt. Trên đất ấy, trồng cây. Rễ cây thấm dầm
nước ngoài sông rạch chảy vào, mùa nắng khỏi tưới, lại
được thêm nguồn lợi cá tôm (dùng đăng mà chận khi
nước lớn; nước ròng, cá mắc cạn, ra không được). Phù
sa là phần hữu cơ tốt, mỗi năm móc bùn lắng đọng dưới
mương đem lên, đắp vào gốc cây.

Nếu trong thức ăn, ta gặp vài món không định hình

như xôi Xiêm, chè Bà Lai thì trong lãnh vực ăn trái, ta
đạt thành tựu tốt với chuối lá Xiêm, mãng cầu Xiêm,
các loại xoài từ Ấn Độ, sầu riêng Mã Lai, măng cụt
Mã Lai, chôm chôm từ Nam Dương, vú sữa có lẽ từ
Campuchia, dâu ăn trái, gọi khái quát là trái cây miền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.