ĐẤT GIA ĐỊNH VÀ BẾN NGHÉ XƯA - Trang 295

295

khám phá điều mới lạ. Như đã nói, nhờ trú đóng ở chùa
Khải Tường sát hành dinh cũ của quân đội viễn chinh
mà hắn sống vẫn yên lành, chưa bị khuấy rối đáng kể.
Một sáng nọ, như thường lệ, hắn hút thuốc xì gà, cưỡi
ngựa đi săn ở phía bờ sông Bến Nghé (mà giặc gọi là
sông Sài Gòn). Bên yên ngựa hắn gài theo cái bình đầy
rượu. Với thái độ tự tin, hắn luôn luôn đi một mình.
Ngựa phi nhanh theo con đường mòn, qua cầu Thị Nghè
rồi rẽ bên phải ra mé sông, sương mù vừa tan, chim bay
từng đàn trên rặng bần.

Đột nhiên, ngựa dừng lại, hí lên. Hắn trố mắt, trước

cảnh tượng quá lạ lùng đối với hắn. Sát bờ sông, trên
cái bè nhỏ gồm bốn năm cây chuối kết lại là một người
đàn ông là một người đàn bà trần truồng nằm sát vào
nhau, trói chặt. Hai con sấu hung hăng bám chiếc bè,
đập đuôi, nước văng lên trắng xóa. Hắn bắn một phát
chỉ thiên. Sấu lặn mất. Người con gái trên bè thì rên hừ
hừ, cố quơ tay. Người con trai chắc là đã chết, cụt mất
một chân, quạ bay chờn vờn trên cao. Hắn bước xuống
bãi bùn. Con nước lớn đẩy đưa chiếc bè đến gần. Lập
tức hắn mở trói, vác người con gái lên vai. Người con
gái nấc lên, kêu rú nhìn lại xác chàng trai còn lại trên
bè. Nhưng hắn chỉ chú ý đến người con gái còn sống,
nóng ấm, với vóc dáng đều đặn, mái tóc đen huyền rối
nùi. Từ khi qua Sài Gòn chưa bao giờ hắn gặp một người
con gái bổn xứ đẹp như thế này, mặc dầu mồ hôi, bụi
bặm đã bám dày trên làn da mỏng bị cháy nắng có lẽ
từ hai ngày qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.