ĐẤT GIA ĐỊNH VÀ BẾN NGHÉ XƯA - Trang 498

SƠNNAM

NGƯỜI

SÀI GÒN

tranh, người bán phải tự điều chỉnh giá cả. Ngồi ghế,
ăn cơm với nhiều món, thêm bớt tùy khả năng, sau đó,
ăn chè, đủ loại. Hoặc ăn bì bún, nem nướng, bánh xèo
thay cơm. Đường Nguyễn An Ninh cũng là tụ điểm ăn
uống dành cho khách vãng lai. Trong chợ Bến Thành
ngồi chật chội, không bán rượu; ở đường Nguyễn An
Ninh, có thể uống, ngồi nói chuyện với bạn bè thoải
mái hơn, tuy nắng mưa thiếu tiện nghi. Bù đắp lại, thức
ăn khá ngon. Người bán giỏi tay nghề, làm việc không
hở tay từ hừng đông đến xế chiều, với đôi ba người
lang lẹn để chào mời.

Nói chung, khẩu vị của người Sài Gòn là thích ngọt

(món kho, món xào, thậm chí mắm sống dùng nhiều
đường), không ăn mặn uống đậm như người vùng biển
phía Tây Nam. Những đặc sản của Quảng Nam (mì
Quảng), Huế (tré, chè, bánh bèo) của đồng bằng sông
Hồng (chả lụa, bánh cuốn, bánh lá gai, bún, vịt xáo
măng...) thường bày bán ở điểm riêng, dành cho giới
sành điệu. Mạch nha, đường phổi Quảng Ngãi có mặt.
Ở Chợ Lớn, đủ món ăn Quảng Đông, Triều Châu, Tứ
Xuyên, thậm chí món Bắc Kinh.

Nước dừa xiêm trong và mát. Máy “sinh tố” với

mãng cầu xiêm xay nát, thêm sữa hộp.

Trước 1945, mái hiên của khách sạn Continental

lấn ra lề đường, du khách người Âu chọn nơi đó làm
chỗ ngồi lý tưởng nhứt để uống rượu, thưởng thức bầu
không khí đặc thù của “Hòn ngọc Viễn Đông”: phải
chọn lúc chạng vạng, phố đã lên đèn, sinh hoạt ban

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.