ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 13

gian phòng, nên các bà rất mê cái thành phố to lớn đầy bê tông cốt thép
này, với tiếng rầm rầm của xe lửa, ánh đèn rực rỡ bên kia sông. Ngày còn
bé, họ phải sống trong cô quạnh, đất đai xơ xác tới nỗi người ta phải phân
tán dọc sườn núi để kiếm sống.

Chính sự liều lĩnh đã giải phóng họ. Là những kẻ tiên phong khai khẩn,
nhưng họ chưa từng bước chân trên mảnh ruộng nào trên đất Mỹ. Họ
chuyển đến một nơi xa xôi buồn thảm, ngôn ngữ lạ lẫm, con cái trở thành
một dòng giống khác. Đó là cái giá họ phải trả.

Lucia Santa không lên tiếng tham dự. Bà còn đợi đồng minh thân thiết, mụ
Zia Louchee. Ngồi ngay ngắn thoải mái nghỉ ngơi, Lucia để dành sức đấu
khẩu những chuyện sắp tới. Còn sớm chán, phải tới nửa đêm đám này mới
giải tán. Vì đang mùa hè nên đến giờ đó mới hết nóng. Lucia Santa khoanh
tay vào lòng, ngửa mặt đón làn gió mát phía sông thổi về.

Lucia Santa là người đàn bà xinh xắn, thấp nhỏ đang hồi sung sức cả tinh
thần và thể chất. Đầy can đảm, chẳng hề e sự những hiểm nguy trong đời.
Nhưng Lucia Sant không bướng bỉnh ngu ngốc. Bà mạnh mẽ, thận trọng
gánh trách nhiệm lo cho bầy con trưởng thành. Khuyết điểm duy nhất của
Lucia Santa là thiếu sự gian xảo, tinh quái, điều làm lợi cho con người còn
hơn cả đức hạnh trong thời buổi này.

Hơn hai mươi năm trước, còn là cô gái mười bảy tuổi, Lucia Santa đã phải
rời xa nước Ý, vượt ba ngàn dặm, vượt biển cả tới một xứ sở xa lạ để làm
vợ một người đàn ông mà cô chỉ nhớ mang máng là đã từng chơi chung hồi
còn nhỏ.

Mỗi khi kể lại chuyện này, Lucia lại phải lắc đầu vì sự điên rồ của mình,
nhưng cũng không kém phần hãnh diện.

Một lần cha cô, giọng đầy thương xót, bảo đứa con gái yêu quý là ruộng đất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.