ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 17

như các bà đen ngòm xung quanh xóm chút nào. Cô mặc áo xanh nhạt, che
bớt bộ ngực căng phồng, nhưng lại gói căng bộ mông mây mẩy, găng tay
trắng, giống cô giáo trung học của cô. Đôi lông mày đen không tỉa tót.
Octavia làm ra vẻ nghiêm nghị, mím chặt môi, giấu bớt vẻ khêu gợi của đôi
môi đầy đặn. Trước mặt mấy bà này, tốt hơn là cứ làm ra vẻ ngoan ngoãn.
Cô cảm thấy tội nghiệp cho những người đàn bà này, chẳng mơ mộng gì
ngoài chuyện làm nô lệ cho chồng con, cả đến cái thú "nối tình yêu" vợ
chồng cũng không biết hưởng.

Cô nhủ lòng: số phận của mình sẽ không như những người này. Cô ngoan
ngoãn ngồi nghe chuyện, chờ thời cơ thuận tiện là rút lui ngay.
Toàn đàn bà con gái, Octavia cởi bỏ áo khoác ngoài. Cái áo trắng với dây
băng hồng thắt thành chiếc nơ nhỏ xíu còn làm cô hấp dẫn hơn, làm nổi bật
bộ ngực tròn trịa, căng cứng. Mái tóc xanh đen gợn sóng phủ quanh khuôn
mặt đầy tình tứ, đôi mắt to long lanh và sáng. Càng tỏ ra ngây thơ, cô trông
càng hấp dẫn.

Bà mẹ cầm áo choàng của con ôm lên tay, cái kiểu âu yếm con cái của các
bà. Nhưng chỉ hai mẹ con mới biết đó là một kiểu làm lành. Vì hai người
mới cãi nhau hồi chiều.

Lý do là Octavia muốn đi học lớp tối để làm cô giáo. Bà mẹ phản đối
"Không, vừa đi làm vừa đi học để bệnh à? Tại sao phải làm cô giáo chớ?
Mày là cô thợ may xinh đẹp, khéo léo, đang kiếm ra tiền, còn bày chuyện
đâu đâu".

Bà còn bảo đừng đứng núi này trông núi nọ, cuộc đời chẳng êm đềm, may
mắn mãi đâu. Nhưng Octavia đâu chịu hiểu. Cô bảo thẳng "Con muốn sống
sung sướng , hạnh phúc cơ".
Vậy là bà mẹ nổi điên lên. Bà vốn không ưa những chuyện "đi mây về gió"
của con gái: nào là đọc sách, nào là áo quần hợp thời trang. Bà nhại lại câu
nói của con, bằng nguyên văn tiếng Anh rất chuẩn mới ớn chứ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.