ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 182

- Súc sinh, mày đã làm gì con bé trong rạp thế?
Gino mở to mắt ngạc nhiên:
- Có gì đâu.
Nó hồn nhiên tới nỗi bà tin rằng thằng này điên thật rồi, chẳng biết phải trái
là gì nữa.
Cố bình tĩnh, bà kiên nhẫn hỏi:
- Vậy tại sao nó lại bỏ về?
- Nó bảo đi toa lét. Xách theo cả áo khoác rồi mất tăm luôn. Con đoán
nó không ưa con. Mặc xác, con cứ việc xem phim. Mẹ, nếu nó không ưa gì
con, mẹ và ba nó bày trò ra làm gì vậy? Cứ như con dở hơi, nó chẳng
chuyện trò gì với con cả.
Larry nói đùa với mẹ:
- Mẹ thấy chưa? Gặp tay con thì nhà mình có một cái xe tải rồi.
Vợ nó nhăn mũi kinh tởm. Thằng Vincent bảo Gino:
- Mày ngốc thật. Con bé mê mày tít thò lò.

Mọi người cười nói, câu chuyện trở thành khôi hài. Chỉ mình Lucia Santa
cảm thấy tức giận. Rõ ràng thằng Gino này điên như ba nó rồi, không đập
cho nó vỡ sọ ra thì không mở mắt nó ra được.

Tự ái của thằng con trai để đâu mà nhơn nhơn thản nhiên bảo một đứa con
gái không thích nó. Đối với thằng con ương ngạnh này của bà, Caterina là
gì? cục cứt à? Con gái của người giàu có như thế, con người thừa sức bảo
đảm tương lai, cơm áo cho nó, con bé lại dễ thương, chân dài, ngực nở như
vậy mà nó chê à? Nó là cái gì? Con vua cháu chúa gì cho cam. Có là đồ
ngu mới không thấy mắt con bé đắm đuối nhìn nó. Ôi, hết hy vọng gì ở
thằng này rồi, nó lại khốn khổ, khốn nạn cả đời như ba nó thôi. Bà vớ cây
Tackeril để đánh nó cho hả giận, nhưng thằng con bà, đúng là giống bất
lương, dù vô tội cũng tung xa chạy như bay xuống cầu thang.

Vậy là lại thêm một ước mơ tan vỡ, dù nhuốm màu ngốc nghếch, khôi hài,
lần đầu tiên bà cảm thấy ghét bỏ đứa con này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.